Vạn Thiên Y - Lôi Trì
Cập nhật lúc: 2025-04-27 01:35:25
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ầm Ầm Ầm
Thiên kiếp dần dần yếu đi, từng tia lôi đạo biến mất, lôi vân chậm rãi tản để lộ một bầu trời xanh phía trên thiên kiếp. Đó là một hòn đảo nhỏ, nơi đó có tiên khí bốc lên, sinh cơ toả ra bừng bừng thu hút Mạc Thiên Y đi lên
Mạc Thiên Y cũng trải qua thiên kiếp rèn luyện mà ngày càng mạnh hơn, nàng toàn thân như ngọc thạch toả ra ánh sáng nhè nhẹ, thể cốt được tăng lên một đoạn lớn, lúc này nàng tự tin nếu xông vào thiên kiếp lần nữa sẽ không bị đánh tan như vừa rồi.
"Lên trên xem thử cái gì"
Nàng đứng dậy muốn lên đó, từng đám mây xếp thành bậc thang tạo ra con đường cho nàng đi, Mạc Thiên Y bước từng bước, nàng như một vị vương giả đang bước lên con đường đế vương của mình.
"Bên trên đó nhất định là lôi trì!" Lăng Mộ bên dưới thầm nói, ánh mắt loé lên sát khí và tham lam.
Nếu lão đoạt được lôi kiếp dịch thì nhất định đột phá được Nguyên Anh cảnh, tiến vào Hư Nguyên cảnh, đến khi đó Lăng gia sẽ dễ dàng thống trị Thương Vân trấn này, hai gia tộc còn lại chỉ có thể cúi đầu xưng thần.
"Lôi trì! Không ngờ thứ trong truyền thuyết này lại có thật!" Bên này Vân Ngọc cảm thán, hắn tất nhiên biết về lôi trì thông qua sách cổ trong gia tộc, nhưng vốn tưởng chỉ là truyền thuyết xa xưa mà không ngờ nay được tận mắt nhìn thấy.
Trên bầu trời cao, đi xuyên qua lôi vân chính là tới hòn đảo kia, nơi đây được xưng là Thiên đảo, tương truyền là mảnh vở của một thế giới cổ xưa vỡ vụn mà ra.
Thiên đảo không rộng, nó chỉ bằng cái nhà trọ mà thôi, nhưng nơi đây lại trồng rất nhiều linh thảo và cây quả, ở chính giữa còn có một ao nước nhỏ đang toả ánh sáng lấp lánh.
"Lôi trì?"
Mạc Thiên Y khẽ đọc hai chữ trên đá ở bên cạnh ao nước, nhìn vào trong, nàng có thể thấy chút lôi điện hoà cùng nước áo.
"Ta lên làm gì với cái thứ này?" Nàng thắc mắc, sau vài giây suy nghĩ thì nàng nhìn bốn phía xung quanh, sau khi xác nhận không có ai thì khẽ cười.
Cởi bỏ quần áo nhảy xuống ao, Mạc Thiên Y thoải mái nằm trong đó tận hưởng, đã mấy ngày rồi nàng không tắm khiến cơ thể khó chịu, hôm nay cuối cùng cũng được thoải mái hưởng thụ rồi.
"Thật là sướng quá đi, Lôi trì này dùng để tắm đúng là không tệ, mấy tia điện bên trong này massage rất tốt thật khiến người ta thoải mái muốn c.h.ế.t mà" Mạc Thiên Y thở nhẹ một hơi mà nói.
Nàng dùng linh lực hái hoa quả trên cây và vài cây linh thảo gần đó ngồi gặm, những thứ này đều là linh dược cao cấp, ngày thường khó mà ăn được lên nàng tranh thủ thưởng thức.
"Nếu có thêm chén rượu nóng nữa thì đúng là cuộc sống thần tiên mà" Mạc Thiên Y khẽ nói, hình như thiên kiếp nghe được nguyện vọng của nàng lên từ trong lôi vân bay ra hai chén rượu.
Nàng cuối cùng cũng thỏa ước nguyện, sau khi uống cạn chén rượu thì cảm thấy cơ thể nóng lên, các lỗ chân lông như mở ra vô cùng thoải mái. Nằm trong Lôi trì tắm rửa thư giãn, hưởng thụ thành quả của bản thân đạt được.
Cũng may ở đây không có người, chứ có thì nhất định sẽ bị tức c.h.ế.t vì mức độ lãng phí của Mạc Thiên Y, ai đời Lôi trì lại dùng để tắm bao giờ.
"Thiên kiếp này, ngươi có thể giúp ta hái mấy linh dược này không, ta ngủ một lát á" Mạc Thiên Y cười cười nói, nàng nhận ra thiên kiếp ở đây nghe hiểu lời nàng.
Thiên kiếp cũng chiều theo ý nàng, hoá ra vài bóng người mang túi hái linh dược và thần quả, còn cẩn thận làm nhẹ nhàng để không đánh thức Mạc Thiên Y tỉnh giấc.
Cứ thế Mạc Thiên Y nằm ngủ trên đó nửa canh giờ, trong thời gian này Luyện Thiên kinh tự động vận chuyển hấp thụ Lôi Kiếp dịch, chuyển hoá thành năng lượng chậm rãi nâng cao tu vi.
Bên dưới thì ba người Vân Ngọc, Lăng Mộ và Bạch Ngân cảm thấy kì lạ, tại sao thiên kiếp đã dừng mà lôi vân vẫn chưa tan đi, Mạc Thiên Y sao qua nửa canh giờ vẫn chưa xuống.
Theo sách cổ ghi chép thì thời gian Lôi trì tồn tại chỉ một chút, không tới nửa canh giờ sẽ biến mất. Nhưng lúc này đã quá thời gian mà vẫn tồn tại khiến ba người khó hiểu.
"Chả lẽ sách cổ ghi chép sai?" Bạch Ngân nghi vấn.
Ầm!
Nhưng vừa dứt câu thì lôi vân đã nổ vang, nó đang dần tan đi để lộ Thiên đảo bên trên, đường lên cũng trở lên mơ hồ giống như vài giây sau sẽ biến mất vậy.
"Nhìn kìa, đó là Mạc Thiên Y!" Vân Ngọc chỉ tay lên trên Thiên đảo.
Mạc Thiên Y lúc này vươn vai ngáp ngủ, nàng đang mơ đẹp thì bị tiếng nổ đánh thức, biết thời gian đã hết lên nàng nhanh chóng mặc lại quần áo rồi thu linh dược vào nhẫn không gian rồi chuẩn bị rời đi.
"Cảm ơn đã tặng ta cái nhẫn này nha, lần sau gặp lại"
Nàng cười vẫy tay chào thiên kiếp rồi nhảy xuống, sâu lưng bung ra cặp cánh cực lớn giúp nàng bay lượn mà đáp đất an toàn.
Nơi nàng chọn là chỗ Vân Minh đang đứng, vừa xuống tới nơi chưa kịp làm gì thì Vân Ngọc đã xuất hiện, ôm quyền cười cười nói: "Tại hạ Vân Ngọc, chúc mừng Thiên Y cô nương độ kiếp thành công"
Nguyên Anh cảnh!
Mạc Thiên Y lập tức nhìn ra tu vi của nam nhân này, biết đối phương cao hơn mình lại còn chủ động bắt chuyện lên nàng không dám khinh thường, hơi cúi đầu chào hỏi: "Mạc Thiên Y tham kiến tiền bối"
Vân Ngọc vội xua tay nói: "Thiên Y cô nương không cần gọi tại hạ là tiền bối, tuổi tác hai ta chỉ hơn nhau một, hai tuổi, cô nương lại có giao tình với đệ đệ ta thì sao ta dám nhận là tiền bối được, cứ gọi thẳng là Vân Ngọc đi"
Nàng ngơ ngác, nhìn về phía Vân Minh thì được hắn giải thích về thân phận của Vân Ngọc, sau khi biết rõ thì nàng cũng thoải mái gọi một tiếng Vân đại ca.
"Haha chúc mừng Thiên Y cô nương, tại hạ Bạch Ngân đại biểu Bạch gia tới đây muốn mời cô nương đến nhà làm khách" Bạch Ngân đi đến nhẹ giọng nói, trực tiếp mở lời mời khách.
"Bạch Ngân, đây là khách của phụ thân ta muốn mời, ngươi đến sau thì xếp hàng đi!" Vân Ngọc hừ giọng nói.
Nhưng Bạch Ngân cũng chả sợ mà trừng mắt lại, đều là Nguyên Anh cảnh với nhau nàng từ trước không ngại đánh nhau với Vân gia chủ chút nào.
"Ta không thích xếp hàng đấy!" Bạch Ngân thả ra uy áp của Nguyên Anh cảnh, phía sau đệ tử Bạch gia đều vào vị trí sẵn sàng chiến đấu.
"Bạch gia muốn khai chiến với Vân gia sao!?" Vân Ngọc lạnh lẽo hỏi, khí tức bộc phát bảo vệ những người phía sau.
Mà lúc này Lăng Mộ đột nhiên chậm rãi tiến lên, lão nhìn Mạc Thiên Y nói: "Tiểu cô nương, Lăng gia mời cô nương đến làm khách, mong đừng từ chối"
"Lăng Mộ, ngươi cũng muốn cướp người của Vân gia ta!" Vân Ngọc quát, hắn đã được lệnh phải mời được Mạc Thiên Y về Vân gia lên không thể để hai nhà kia cướp người được.
"Nếu ta từ chối thì sao?" Mạc Thiên Y khẽ nói, nàng lúc này đi lên đứng song vai với Vân Ngọc, khí thế ngang hàng với ba vị Nguyên Anh cảnh.
"Vậy lão phu sẽ tự dẫn đường cho cô nương" Lăng Mộ thấp giọng nói.
Ầm!
Pháp lực hùng hồn bạo phát, một bàn tay khổng lồ vươn ra hướng về phía Mạc Thiên Y muốn bắt lấy nàng, thấy cảnh này Vân Ngọc lập tức ra tay ngăn cản, hắn giận dữ khi không ngờ lão già này dám ra tay.
Hai người đối chiến, pháp lực nổ tung làm run chuyển ngọn núi, điều này khiến từ trong núi phát ra tiếng gầm vang khắp ngàn dặm. Một bóng đen to lớn từ bên trong lao ra, há cái miệng đầy m.á.u hướng về phía Lăng Mộ.
"Gấu, không ngờ lại gặp lại ngươi rồi" Mạc Thiên Y ngạc nhiên, vui vẻ vẫy tay.
Nàng nhận ra đây không phải con gấu lúc mới vào núi đã đuổi nàng sao, không ngờ nó lại chạy ra đây, còn lao đến đánh nhau với lão già Lăng Mộ kia nữa.
"Ngươi biết Hắc Hùng Vương?" Bên cạnh Vân Ngọc tỏ ra kinh ngạc hỏi.
"Tất nhiên là biết, lúc mới vào núi ta đã bị nó đuổi chạy đến đây, khi đó đã nói sẽ chặt một bên đùi của nó để nướng đến giờ vẫn chưa làm được" Mạc Thiên Y cười cười đáp.
Những người khác nghe được mà nhăn mặt thầm chửi rủa, đây là thượng cổ dị chủng Hắc Hùng Vương á, có ai lại muốn chặt một đùi nó để nướng mà nói nhẹ nhàng như vậy.
Thương Vân trấn có không?
"Làm mẹ gì có!" Một tên đệ tử Bạch gia chửi tục với thằng bạn bên cạnh.
Nhưng hắn lập tức nhận được cái trừng mắt của Bạch Ngân, tên này sợ hãi vội ngậm miệng lại, hắn ứa mồ hôi lạnh quên mất không thể chửi tục trước mặt Bạch thống lĩnh.
"Khốn khiếp! Toàn bộ để tự Lăng gia nghe lệnh, bắt Mạc Thiên Y cho lão phu!" Lăng Mộ quát lên, lão lúc này chật vật chống lại khó mà phân tâm được lên phái ra lệnh cho người khác làm việc.
Lão cũng tỏ ra kinh sợ, Hắc Hùng Vương là vương của ngọn núi này, ngàn dặm xung quanh Hắc Thiên sơn mạch đều là địa bàn của nó, làm chủ toàn bộ yêu thú trong sơn mạch với sức mạnh đáng sợ.
Nhưng mấy chục năm qua con yêu thú này rất yên tĩnh, không hề xuống trấn làm hại ai, chỉ có những người đặt chân vào núi mới bị nó g.i.ế.c mà thôi.
"Tại sao hôm nay nó lại chạy ra, chả lẽ bị thiên kiếp dụ đến?" Lăng Mộ thầm nghĩ.
Bên này đám đệ tử Lăng gia nhận lệnh liền lao lên, bọn chúng có hai mươi người với năm Kim Đan cảnh. Linh lực bộc phát tấn công Mạc Thiên Y muốn tốc chiến tốc thắng.
"Hừ, các ngươi coi ta là không khí à!"Vân Ngọc đứng ra đánh tan công kích.
"Bạch Ngân! Mạc Thiên Y khi nãy lên Thiên Đảo chắc chắn đạt được Lôi Kiếp dịch và không ít thiên tài địa bảo, ngươi muốn trơ mắt nhìn chúng lọt vào tay Vân gia sao?" Lăng Mộ bên này bức lui Hắc Hung Vương mà quát lớn.
"Khốn nạn" Vân Ngọc chửi mắng, thêm Bạch Ngân vào thì hắn ngăn kiểu gì.
"Lời này là thật?" Bạch Ngân hỏi lại, nàng hiển nhiên không muốn ra tay mà bản thân chịu thiệt.
"Lão phu lấy danh dự ra đảm bảo, hơn nữa chỉ cần ngươi giúp ta, Lăng gia nguyện nhường ra hai mỏ nguyên thạch" Lăng Mộ nói.
Điều kiện này cũng quá kinh người đi, hai mỏ nguyên thạch chính là một phần ba gia sản của Lăng gia. Bạch Ngân liền động tâm, tung người ra tay với Vân Ngọc.
"Bắt ả!' Lăng gia chấp pháp đội trưởng quát lên, những người khác lấy ra phi kiếm lao tới.
"Các ngươi đã muốn c.h.ế.t thì tới đây" Mạc Thiên Y lạnh lẽo nói, đám người này dám đánh chủ ý lên nàng, vậy thì hôm nay đừng ai mong sống sót.
Côn Bằng bảo thuật được triển khai, sau lưng nàng một con Côn Bằng khổng lồ hiện ra mang theo âm dương khí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/van-thien-y/loi-tri.html.]
Ầm Ầm Ầm
Thiên kiếp dần dần yếu đi, từng tia lôi đạo biến mất, lôi vân chậm rãi tản để lộ một bầu trời xanh phía trên thiên kiếp. Đó là một hòn đảo nhỏ, nơi đó có tiên khí bốc lên, sinh cơ toả ra bừng bừng thu hút Mạc Thiên Y đi lên
Mạc Thiên Y cũng trải qua thiên kiếp rèn luyện mà ngày càng mạnh hơn, nàng toàn thân như ngọc thạch toả ra ánh sáng nhè nhẹ, thể cốt được tăng lên một đoạn lớn, lúc này nàng tự tin nếu xông vào thiên kiếp lần nữa sẽ không bị đánh tan như vừa rồi.
"Lên trên xem thử cái gì"
Nàng đứng dậy muốn lên đó, từng đám mây xếp thành bậc thang tạo ra con đường cho nàng đi, Mạc Thiên Y bước từng bước, nàng như một vị vương giả đang bước lên con đường đế vương của mình.
"Bên trên đó nhất định là lôi trì!" Lăng Mộ bên dưới thầm nói, ánh mắt loé lên sát khí và tham lam.
Nếu lão đoạt được lôi kiếp dịch thì nhất định đột phá được Nguyên Anh cảnh, tiến vào Hư Nguyên cảnh, đến khi đó Lăng gia sẽ dễ dàng thống trị Thương Vân trấn này, hai gia tộc còn lại chỉ có thể cúi đầu xưng thần.
"Lôi trì! Không ngờ thứ trong truyền thuyết này lại có thật!" Bên này Vân Ngọc cảm thán, hắn tất nhiên biết về lôi trì thông qua sách cổ trong gia tộc, nhưng vốn tưởng chỉ là truyền thuyết xa xưa mà không ngờ nay được tận mắt nhìn thấy.
Trên bầu trời cao, đi xuyên qua lôi vân chính là tới hòn đảo kia, nơi đây được xưng là Thiên đảo, tương truyền là mảnh vở của một thế giới cổ xưa vỡ vụn mà ra.
Thiên đảo không rộng, nó chỉ bằng cái nhà trọ mà thôi, nhưng nơi đây lại trồng rất nhiều linh thảo và cây quả, ở chính giữa còn có một ao nước nhỏ đang toả ánh sáng lấp lánh.
"Lôi trì?"
Mạc Thiên Y khẽ đọc hai chữ trên đá ở bên cạnh ao nước, nhìn vào trong, nàng có thể thấy chút lôi điện hoà cùng nước áo.
"Ta lên làm gì với cái thứ này?" Nàng thắc mắc, sau vài giây suy nghĩ thì nàng nhìn bốn phía xung quanh, sau khi xác nhận không có ai thì khẽ cười.
Cởi bỏ quần áo nhảy xuống ao, Mạc Thiên Y thoải mái nằm trong đó tận hưởng, đã mấy ngày rồi nàng không tắm khiến cơ thể khó chịu, hôm nay cuối cùng cũng được thoải mái hưởng thụ rồi.
"Thật là sướng quá đi, Lôi trì này dùng để tắm đúng là không tệ, mấy tia điện bên trong này massage rất tốt thật khiến người ta thoải mái muốn c.h.ế.t mà" Mạc Thiên Y thở nhẹ một hơi mà nói.
Nàng dùng linh lực hái hoa quả trên cây và vài cây linh thảo gần đó ngồi gặm, những thứ này đều là linh dược cao cấp, ngày thường khó mà ăn được lên nàng tranh thủ thưởng thức.
"Nếu có thêm chén rượu nóng nữa thì đúng là cuộc sống thần tiên mà" Mạc Thiên Y khẽ nói, hình như thiên kiếp nghe được nguyện vọng của nàng lên từ trong lôi vân bay ra hai chén rượu.
Nàng cuối cùng cũng thỏa ước nguyện, sau khi uống cạn chén rượu thì cảm thấy cơ thể nóng lên, các lỗ chân lông như mở ra vô cùng thoải mái. Nằm trong Lôi trì tắm rửa thư giãn, hưởng thụ thành quả của bản thân đạt được.
Cũng may ở đây không có người, chứ có thì nhất định sẽ bị tức c.h.ế.t vì mức độ lãng phí của Mạc Thiên Y, ai đời Lôi trì lại dùng để tắm bao giờ.
"Thiên kiếp này, ngươi có thể giúp ta hái mấy linh dược này không, ta ngủ một lát á" Mạc Thiên Y cười cười nói, nàng nhận ra thiên kiếp ở đây nghe hiểu lời nàng.
Thiên kiếp cũng chiều theo ý nàng, hoá ra vài bóng người mang túi hái linh dược và thần quả, còn cẩn thận làm nhẹ nhàng để không đánh thức Mạc Thiên Y tỉnh giấc.
Cứ thế Mạc Thiên Y nằm ngủ trên đó nửa canh giờ, trong thời gian này Luyện Thiên kinh tự động vận chuyển hấp thụ Lôi Kiếp dịch, chuyển hoá thành năng lượng chậm rãi nâng cao tu vi.
Bên dưới thì ba người Vân Ngọc, Lăng Mộ và Bạch Ngân cảm thấy kì lạ, tại sao thiên kiếp đã dừng mà lôi vân vẫn chưa tan đi, Mạc Thiên Y sao qua nửa canh giờ vẫn chưa xuống.
Theo sách cổ ghi chép thì thời gian Lôi trì tồn tại chỉ một chút, không tới nửa canh giờ sẽ biến mất. Nhưng lúc này đã quá thời gian mà vẫn tồn tại khiến ba người khó hiểu.
"Chả lẽ sách cổ ghi chép sai?" Bạch Ngân nghi vấn.
Ầm!
Nhưng vừa dứt câu thì lôi vân đã nổ vang, nó đang dần tan đi để lộ Thiên đảo bên trên, đường lên cũng trở lên mơ hồ giống như vài giây sau sẽ biến mất vậy.
"Nhìn kìa, đó là Mạc Thiên Y!" Vân Ngọc chỉ tay lên trên Thiên đảo.
Mạc Thiên Y lúc này vươn vai ngáp ngủ, nàng đang mơ đẹp thì bị tiếng nổ đánh thức, biết thời gian đã hết lên nàng nhanh chóng mặc lại quần áo rồi thu linh dược vào nhẫn không gian rồi chuẩn bị rời đi.
"Cảm ơn đã tặng ta cái nhẫn này nha, lần sau gặp lại"
Nàng cười vẫy tay chào thiên kiếp rồi nhảy xuống, sâu lưng bung ra cặp cánh cực lớn giúp nàng bay lượn mà đáp đất an toàn.
Nơi nàng chọn là chỗ Vân Minh đang đứng, vừa xuống tới nơi chưa kịp làm gì thì Vân Ngọc đã xuất hiện, ôm quyền cười cười nói: "Tại hạ Vân Ngọc, chúc mừng Thiên Y cô nương độ kiếp thành công"
Nguyên Anh cảnh!
Mạc Thiên Y lập tức nhìn ra tu vi của nam nhân này, biết đối phương cao hơn mình lại còn chủ động bắt chuyện lên nàng không dám khinh thường, hơi cúi đầu chào hỏi: "Mạc Thiên Y tham kiến tiền bối"
Vân Ngọc vội xua tay nói: "Thiên Y cô nương không cần gọi tại hạ là tiền bối, tuổi tác hai ta chỉ hơn nhau một, hai tuổi, cô nương lại có giao tình với đệ đệ ta thì sao ta dám nhận là tiền bối được, cứ gọi thẳng là Vân Ngọc đi"
Nàng ngơ ngác, nhìn về phía Vân Minh thì được hắn giải thích về thân phận của Vân Ngọc, sau khi biết rõ thì nàng cũng thoải mái gọi một tiếng Vân đại ca.
"Haha chúc mừng Thiên Y cô nương, tại hạ Bạch Ngân đại biểu Bạch gia tới đây muốn mời cô nương đến nhà làm khách" Bạch Ngân đi đến nhẹ giọng nói, trực tiếp mở lời mời khách.
"Bạch Ngân, đây là khách của phụ thân ta muốn mời, ngươi đến sau thì xếp hàng đi!" Vân Ngọc hừ giọng nói.
Nhưng Bạch Ngân cũng chả sợ mà trừng mắt lại, đều là Nguyên Anh cảnh với nhau nàng từ trước không ngại đánh nhau với Vân gia chủ chút nào.
"Ta không thích xếp hàng đấy!" Bạch Ngân thả ra uy áp của Nguyên Anh cảnh, phía sau đệ tử Bạch gia đều vào vị trí sẵn sàng chiến đấu.
"Bạch gia muốn khai chiến với Vân gia sao!?" Vân Ngọc lạnh lẽo hỏi, khí tức bộc phát bảo vệ những người phía sau.
Mà lúc này Lăng Mộ đột nhiên chậm rãi tiến lên, lão nhìn Mạc Thiên Y nói: "Tiểu cô nương, Lăng gia mời cô nương đến làm khách, mong đừng từ chối"
"Lăng Mộ, ngươi cũng muốn cướp người của Vân gia ta!" Vân Ngọc quát, hắn đã được lệnh phải mời được Mạc Thiên Y về Vân gia lên không thể để hai nhà kia cướp người được.
"Nếu ta từ chối thì sao?" Mạc Thiên Y khẽ nói, nàng lúc này đi lên đứng song vai với Vân Ngọc, khí thế ngang hàng với ba vị Nguyên Anh cảnh.
"Vậy lão phu sẽ tự dẫn đường cho cô nương" Lăng Mộ thấp giọng nói.
Ầm!
Pháp lực hùng hồn bạo phát, một bàn tay khổng lồ vươn ra hướng về phía Mạc Thiên Y muốn bắt lấy nàng, thấy cảnh này Vân Ngọc lập tức ra tay ngăn cản, hắn giận dữ khi không ngờ lão già này dám ra tay.
Hai người đối chiến, pháp lực nổ tung làm run chuyển ngọn núi, điều này khiến từ trong núi phát ra tiếng gầm vang khắp ngàn dặm. Một bóng đen to lớn từ bên trong lao ra, há cái miệng đầy m.á.u hướng về phía Lăng Mộ.
"Gấu, không ngờ lại gặp lại ngươi rồi" Mạc Thiên Y ngạc nhiên, vui vẻ vẫy tay.
Nàng nhận ra đây không phải con gấu lúc mới vào núi đã đuổi nàng sao, không ngờ nó lại chạy ra đây, còn lao đến đánh nhau với lão già Lăng Mộ kia nữa.
"Ngươi biết Hắc Hùng Vương?" Bên cạnh Vân Ngọc tỏ ra kinh ngạc hỏi.
"Tất nhiên là biết, lúc mới vào núi ta đã bị nó đuổi chạy đến đây, khi đó đã nói sẽ chặt một bên đùi của nó để nướng đến giờ vẫn chưa làm được" Mạc Thiên Y cười cười đáp.
Những người khác nghe được mà nhăn mặt thầm chửi rủa, đây là thượng cổ dị chủng Hắc Hùng Vương á, có ai lại muốn chặt một đùi nó để nướng mà nói nhẹ nhàng như vậy.
Thương Vân trấn có không?
"Làm mẹ gì có!" Một tên đệ tử Bạch gia chửi tục với thằng bạn bên cạnh.
Nhưng hắn lập tức nhận được cái trừng mắt của Bạch Ngân, tên này sợ hãi vội ngậm miệng lại, hắn ứa mồ hôi lạnh quên mất không thể chửi tục trước mặt Bạch thống lĩnh.
"Khốn khiếp! Toàn bộ để tự Lăng gia nghe lệnh, bắt Mạc Thiên Y cho lão phu!" Lăng Mộ quát lên, lão lúc này chật vật chống lại khó mà phân tâm được lên phái ra lệnh cho người khác làm việc.
Lão cũng tỏ ra kinh sợ, Hắc Hùng Vương là vương của ngọn núi này, ngàn dặm xung quanh Hắc Thiên sơn mạch đều là địa bàn của nó, làm chủ toàn bộ yêu thú trong sơn mạch với sức mạnh đáng sợ.
Nhưng mấy chục năm qua con yêu thú này rất yên tĩnh, không hề xuống trấn làm hại ai, chỉ có những người đặt chân vào núi mới bị nó g.i.ế.c mà thôi.
"Tại sao hôm nay nó lại chạy ra, chả lẽ bị thiên kiếp dụ đến?" Lăng Mộ thầm nghĩ.
Bên này đám đệ tử Lăng gia nhận lệnh liền lao lên, bọn chúng có hai mươi người với năm Kim Đan cảnh. Linh lực bộc phát tấn công Mạc Thiên Y muốn tốc chiến tốc thắng.
"Hừ, các ngươi coi ta là không khí à!"Vân Ngọc đứng ra đánh tan công kích.
"Bạch Ngân! Mạc Thiên Y khi nãy lên Thiên Đảo chắc chắn đạt được Lôi Kiếp dịch và không ít thiên tài địa bảo, ngươi muốn trơ mắt nhìn chúng lọt vào tay Vân gia sao?" Lăng Mộ bên này bức lui Hắc Hung Vương mà quát lớn.
"Khốn nạn" Vân Ngọc chửi mắng, thêm Bạch Ngân vào thì hắn ngăn kiểu gì.
"Lời này là thật?" Bạch Ngân hỏi lại, nàng hiển nhiên không muốn ra tay mà bản thân chịu thiệt.
"Lão phu lấy danh dự ra đảm bảo, hơn nữa chỉ cần ngươi giúp ta, Lăng gia nguyện nhường ra hai mỏ nguyên thạch" Lăng Mộ nói.
Điều kiện này cũng quá kinh người đi, hai mỏ nguyên thạch chính là một phần ba gia sản của Lăng gia. Bạch Ngân liền động tâm, tung người ra tay với Vân Ngọc.
"Bắt ả!' Lăng gia chấp pháp đội trưởng quát lên, những người khác lấy ra phi kiếm lao tới.
"Các ngươi đã muốn c.h.ế.t thì tới đây" Mạc Thiên Y lạnh lẽo nói, đám người này dám đánh chủ ý lên nàng, vậy thì hôm nay đừng ai mong sống sót.
Côn Bằng bảo thuật được triển khai, sau lưng nàng một con Côn Bằng khổng lồ hiện ra mang theo âm dương khí gầm thét chấn động hư không.