Tôi là tên côn đồ, nhưng bạn trai tôi lại là cảnh sát - 4

Cập nhật lúc: 2025-04-18 17:43:17
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

10

 

Tôi đến gầm cầu tìm cha.

 

Ổng đang múa bút như bay, dưới chân còn có hai xấp bản thảo.

 

Ở gầm cầu tạo thành linh cảm cho ổng luôn rồi à?

 

Mấy ngày liền, cha tôi bỏ ăn bỏ ngủ, túc trực dưới cầu để viết xong bản thảo của mình.

Ổng cứ thế mà lưu loát viết ra cuốn 《 Nhạc Viên Dưới Gầm Cầu》.

 

“Cha, đi ăn que nướng đi.”

 

Nghe vậy, cha tôi mới ngẩng đầu lên.

 

“Lãnh lương hả?”

 

Ổng trông rất lôi thôi lếch thếch, tóc tai như dính thành từng cụm, mặt đầy râu ria, người có chút bẩn, mới mấy ngày thôi mà đã rất hoà hợp với người vô gia cư rồi.

 

Nhìn bộ dạng này sao mà tôi dám về nhà?

 

Mẹ tôi mà thấy chắc đánh c.h.ế.t tôi luôn. Dù mẹ hay ghét bỏ cha, nhưng cha tôi luôn là bảo bối trong lòng bà.

 

Tôi kéo ba vào nhà tắm, trả gấp ba tiền thì ông chủ mới chịu cho vào.

 

Một tiếng sau bước ra, cuối cùng cũng giống người.

 

Tìm đại cái quán nướng gần đấy ăn uống.

 

Cha tôi ôm bản thảo như báu vật, ăn mà cứ lo nhìn nó chằm chằm.

 

“Cha à, tháng này chắc không có tiền nạp game đâu.”

 

Tiền cho Tiêu Nại hết rồi.

 

Haiiz, làm việc cực khổ cả tháng, bị ăn đòn, mấy hôm không có chỗ ngủ, rốt cuộc vẫn là công cốc.

 

“Bọn họ dám cắt xén lương con hả? Kêu mẹ con niêm phong công ty họ luôn!”

 

Tôi: “……”

 

Tôi sợ bị ăn đòn lắm.

 

Mà cũng không phải bị cắt xén lương.

 

“Thôi, cha ăn đi, ăn xong về nhà.”

 

Mấy ngày không bị mẹ mắng, tự dưng thấy có chút nhớ mẹ.

 

Đang ăn thì thấy mấy chiếc xe cảnh sát chạy qua.

 

Nghe mấy bàn bên nói chuyện, hình như là đi dẹp mại dâm, còn giống như là cái chỗ tôi mới nghỉ làm?

 

Tình hình này chắc là thắng trận trở về?

 

Hên ghê, tôi vừa mới nghỉ việc hôm nay. Không thì chắc lại có cơ hội gặp mẹ ở đồn rồi.

 

Hai cha con vừa nhai vừa hóng chuyện, thì bất ngờ có một chiếc xe cảnh sát dừng ngay trước bàn tụi tôi.

 

Tôi nhìn cha tôi, cha tôi cũng nhìn tôi.

 

Tôi: 【Cha phạm tội hả?】

 

Cha tôi: 【Con phạm tội hả?】

 

Ờ rồi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/toi-la-ten-con-do-nhung-ban-trai-toi-lai-la-canh-sat/4.html.]

Nhìn nhau hiểu liền, cả hai đều không phạm pháp.

 

An toàn.

 

Nhưng ngay sau đó, cửa xe mở ra.

 

Mẹ tôi bước xuống với gương mặt lạnh lùng 

 

Ôi! Có nguy hiểm!

 

Mẹ tôi cười lạnh:

 

“Xem ra hai người sống vui vẻ quá ha?”

 

Tôi vội buông xiên thịt trong tay, đứng dậy nhường ghế lấy lòng.

 

“Mommy vất vả quá, mời ngài ngồi.”

 

“Hừ!”

 

Mẹ tôi ngồi xuống, nhìn ba tôi từ trên xuống dưới, nhíu mày:

 

“Anh nhìn lại anh coi, mới mấy ngày mà ra nông nỗi này!”

 

Cha tôi sờ râu, cười ngốc.

 

“Về nhà rồi để bà xã giúp là được mà.”

 

“Đi thôi, về nhà.”

 

Mẹ tôi chính là thích cha tôi như vậy.

 

Cha tôi ngoan ngoãn bỏ dở xiên thịt, lẽo đẽo theo sau mẹ.

 

Mẹ tôi lại liếc tôi một cái, ánh mắt có gì đó là lạ.

 

Tôi vội nở nụ cười lấy lòng, chạy theo.

 

Bỗng cảnh sát ở ghế điều khiển vẫy tay với tôi.

 

Tôi thấy có chút quen thuộc, bèn nhìn kỹ. 

"Tiêu Nại?".

 

11

🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟

 

Trên xe cảnh sát, Tiêu Nại mặc quần áo cảnh sát vẫy tay với tôi.

 

Tôi đứng hình luôn, cảm giác như sét đánh giữa trời quang.

 

Lập tức hiểu ra tại sao mẹ tôi biết tôi làm ở quán bar. Hóa ra là do tên này đi mách lẻo!

 

Còn bịa chuyện gia đình nghèo khổ, ông nội lẩm cẩm, ba bị ung thư, mẹ sống thực vật!

 

Kẻ lừa đảo!

 

“Trả tiền lại cho tôi!”

 

Đó là mồ hôi nước mắt của tôi đó!

 

Tiêu Nại chớp mắt sững người.

 

Mẹ tôi lại gần, või vô đầu tôi một phát:

 

“Đã bảo đừng đi làm ở đó rồi, con không chịu, giờ còn đòi? Tiền tịch thu luôn!”

 

Tôi uất ức gào khóc, bị lừa tình còn bị lừa tiền!

 

Cuộc sống này không sống nổi nữa! Hu hu...

Loading...