THÍCH NINH - CHƯƠNG 7

Cập nhật lúc: 2025-04-23 22:39:58
Lượt xem: 834

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Bùi Quý Xuyên lướt qua mặt tôi, cũng không mở lời.

Cứ thế im lặng đi đến siêu thị.

「Anh có muốn mua đồ ăn vặt gì không?」

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Đi đến khu đồ ăn vặt, tôi theo thói quen hỏi một câu.

Nhưng hỏi xong lại có chút hối hận.

Bùi Quý Xuyên lại cười rộ lên: 「Như cũ.」

「Ồ.」

Tôi khô khốc đáp một tiếng.

Tay phản ứng nhanh hơn não chọn những món Bùi Quý Xuyên thích bỏ vào giỏ hàng.

Không để ý người bên cạnh tâm trạng lại tốt lên ngay lập tức.

Cho đến khi tôi đi mua ga trải giường, bất giác hỏi một câu:

「Thẩm Việt thích màu gì nhỉ?」

Mãi không nhận được hồi âm.

Tôi quay đầu lại, nhìn thấy trên mặt Bùi Quý Xuyên có một sự áp lực như giông bão sắp kéo đến.

Nhưng chỉ thoáng qua.

「S-Sao thế?」

「Cậu ta muốn ở nhà em?」

Hai giọng nói vang lên cùng lúc.

Bùi Quý Xuyên nhìn tôi, đột nhiên bật cười khẽ:

「Cậu ta lấy thân phận gì để ở nhà em?」

Giọng nói chứa đựng sự chế giễu nhàn nhạt.

8

Đây là lần thứ hai tôi thấy Bùi Quý Xuyên gay gắt nhắm vào một người như vậy.

Lần trước là hồi đi học, có một bạn nam đưa cho tôi một lá thư tình.

Bùi Quý Xuyên đến tìm tôi, vừa hay nhìn thấy cảnh đó.

Thế là lá thư tình còn chưa kịp mở đã trực tiếp vào tay anh.

Bùi Quý Xuyên đọc lướt qua.

Cũng không nói gì, đưa tay xoa đầu tôi rồi mang thư tình đi.

Thực ra tôi và bạn nam đó không thân, cũng không để tâm lắm.

Cho đến mấy ngày sau tôi biết tin Bùi Quý Xuyên đột nhiên muốn tham gia thi đấu bóng rổ.

「Không phải anh vẫn luôn không thích mấy môn vận động ra nhiều mồ hôi này sao?」

Tôi không khỏi tò mò.

Bùi Quý Xuyên hơi có bệnh sạch sẽ.

Anh không thích mùi mồ hôi, cũng không thích người khác chạm vào.

Mà Bùi Quý Xuyên chỉ bình thản nói một câu: 「Đột nhiên muốn thử xem sao.」

「Ngày mai em sẽ đến cổ vũ cho anh chứ?」

Tôi không hề suy nghĩ: 「Đương nhiên rồi.」

Lúc đó tôi ngây thơ cho rằng Bùi Quý Xuyên đột nhiên có sở thích mới.

Còn thực sự vui mừng cho anh một lúc.

Dù sao người này bề ngoài trông ôn hòa, thực tế bạn bè không có mấy người.

Cho đến ngày hôm sau tôi nhìn thấy bạn nam đưa thư tình trên sân bóng.

Từ miệng người khác, tôi biết cậu ta còn là chủ lực của đội bóng rổ trường.

Cậu ta nhìn thấy tôi, mắt sáng rực lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/thich-ninh/chuong-7.html.]

Còn vẫy tay mạnh về phía tôi.

Tôi có chút ngượng ngùng, cũng đành vẫy tay đáp lại.

Lại bị Bùi Quý Xuyên bắt gặp.

Anh liếc tôi một cái.

Tôi lập tức thu tay về, mặt nghiêm túc.

Bùi Quý Xuyên dường như cười khẽ, khiến đám con gái bên cạnh tôi hét lên.

Mà rõ ràng, những tiếng hét này căn bản không dừng lại được.

Cả trận đấu Bùi Quý Xuyên chơi rất hăng.

Anh gần như áp đảo cậu bạn kia suốt trận.

Ý đồ nhắm vào rõ ràng đến mức cả người không hiểu gì như tôi cũng nhìn ra được.

Đánh đến sau đó cậu bạn kia rõ ràng đã nóng nảy.

Giọt nước tràn ly là sau khi trận đấu kết thúc, Bùi Quý Xuyên nói một câu với cậu bạn kia.

Cũng không biết đã nói gì.

Người vốn đã dồn nén một bụng tức giận trực tiếp cố ý dùng vai huých Bùi Quý Xuyên.

Nhìn thấy Bùi Quý Xuyên ngã xuống, tim tôi sợ đến hẫng một nhịp.

Vội vàng chạy đến đỡ người dậy.

Tất cả mọi người đều vây quanh anh, mặt đầy lo lắng.

Chỉ có Bùi Quý Xuyên bị thương là khóe môi cười nhàn nhạt.

Như kẻ chiến thắng mãn nguyện.

Sau này tôi mới biết hôm đó Bùi Quý Xuyên rốt cuộc đã nói gì.

Anh nói:

「Cậu lấy thân phận gì để thích cô ấy?」

9

Nhiều năm trôi qua, tôi lại nghe thấy câu nói cực kỳ tương tự này.

Có chút hoảng hốt.

Nhưng càng cảm thấy buồn cười hơn.

Thế là tôi nói: 「Thẩm Việt là bạn trai em.」

「Cậu ta không phải!」

Có lẽ nhận ra giọng mình hơi gay gắt, Bùi Quý Xuyên đưa tay xoa xoa thái dương.

Dịu giọng lại: 「Anh đã hỏi trợ lý của Thẩm Việt, ngoài hợp tác ra hai người rất ít có giao tình khác, ngay cả gặp mặt cũng chỉ vì lần hợp tác hai tuần trước.」

「Ninh Ninh, hai người không hề có nền tảng tình cảm nào.」

「Nếu là yêu từ cái nhìn đầu tiên,」 anh lại cười khẽ: 「thì lẽ ra đã phải xảy ra từ năm năm trước rồi.」

Giọng điệu của Bùi Quý Xuyên cực kỳ chắc chắn.

Mà lúc này tôi cực kỳ ghét cái vẻ thấu hiểu đó của anh.

Chỉ vì thân thuộc với tôi, hiểu tôi, nên đối với chuyện của tôi đều cực kỳ tự tin.

Thậm chí là tự phụ.

「Chuyện tình cảm làm sao nói chuẩn được như thế?」

Tôi cố gắng kìm nén cơn giận không tên, cố gắng duy trì bình tĩnh: 「Em và Thẩm Việt ở bên nhau rất tốt, nên nghĩ cứ thử yêu xem sao. Hơn nữa nhiều năm như vậy còn có thể gặp lại ở thành phố xa lạ, chứng tỏ chúng em rất có duyên phận.」

Bùi Quý Xuyên lạnh mặt: 「Cậu ta không hợp với em.」

Thế là cơn giận đó hoàn toàn không thể kiềm chế được nữa.

Tôi mở miệng: 「Vậy anh nói xem—」

「Tôi không hợp với Ninh Ninh, lẽ nào cậu lại hợp sao?」

 

Loading...