Thập niên 70: Mang theo siêu thị tươi sống trọng sinh - Chương 13: Sao Cô Không Sợ Cá chạch

Cập nhật lúc: 2025-02-25 02:01:36
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cốc gốm sứ của công ty cung cấp tiêu thụ, không chỉ phải bán được một đồng một cái, còn phải có vé công nghiệp mới có thể mua được.

Toàn bộ Lục gia, ngoại trừ Tô Hoan có, anh cả không thường ở nhà liền không nói, cậu cùng em gái uống nước dùng đều là bát ăn cơm.

Tô Hoan thiếu một cái vại gốm sứ nhìn không vừa mắt, thế mà cầm đi cho gà ăn uống nước!

“Đúng rồi Vân Tiêu, đợi lát nữa em đi hồ nước nhỏ......”

Tô Hoan xoay người, nhìn thấy bộ dáng nhe răng trợn mắt của Lục Vân Tiêu, ánh mắt thân thiết hỏi: "Có phải đau răng không?"

Lục Vân Tiêu lại hiểu lầm Tô Hoan quan tâm, hừ hừ hai tiếng, lướt qua vai cô vào phòng.

Tô Hoan cũng không để ý, hô theo bóng lưngc ậu : "Đợi lát nữa đi hồ nước nhỏ bắt cá, có tôm thì nhặt tôm về.”

Lòng bàn chân Lục Vân Tiêu lảo đảo, xoay người trừng mắt nhìn Tô Hoan, ngón trỏ tay phải chỉ vào chóp mũi của mình: "Chị bảo tôi đi bắt cá?"

“Trong nhà không có cá, làm sao chị có thể nấu cá cho em ăn?"

Thật ra Tô Hoan nói dối.

Không gian của cô kiếp trước chính là siêu thị tươi sống lớn nhất thành phố, hải sản nước ngoài tươi mới nhất cũng có hai cái kho hàng thật to, mười đời đều ăn không hết. Tuy nhiên, tôm cá trong không gian tươi sống tuy có nhiều chủng loại, nhưng về cơ bản đều có giá khá đắt.

Giống như cá trích cá chép thịt nhiều gai ít nhưng trong sông không có.

Cô thỉnh thoảng lấy một con cá sạo đen ra còn được, cũng không thể lần nào cũng lấy, chẳng phải là đem nhược điểm đưa đến tay người khác?

Lục Vân Tiêu rất muốn chính nghĩa từ chối Tô Hoan, nhưng hồi tưởng lại mỹ vị hai ngày trước ăn qua, cậu không nhịn được chảy nước miếng.

Cậu nhanh chóng lấy mu bàn tay lau khóe miệng ướt át đi, hừ hừ nói: "Không phải chỉ là một con cá sao?”

Lục Vân Tiêu đi rồi, không mang theo Lục Vân Khả đi cùng.

Cô bé trốn ở sau cửa, nhát gan nhìn Tô Hoan.

Tô Hoan trở về phòng ngủ thay đổi một thân quần áo, đem cái váy trắng là bằng phẳng treo ở trong tủ quần áo.

Vào phòng bếp, cô lấy sáu quả trứng gà từ trong tủ chén bị khóa lại, suy nghĩ một chút, lại lấy hai cái bánh đào.

Bánh đào vẫn là cô lần trước đi trên trấn mua, hai anh em chỉ có thể trông mong mà nhìn, lại chưa bao giờ nếm qua.

“Tiểu Khả lại đây. "

Tô Hoan vẫy vẫy tay với Lục Vân Khả.

Cô tự nhận mình cười rất hiền lành, nhưng không ngờ, thân thể gầy yếu của Lục Vân trực tiếp trốn ở phía sau cửa, chỉ lộ ra hai con mắt to chớp chớp, giống như nhìn hồng thủy mãnh thú vậy.

Tô Hoan thở dài một tiếng, đem bánh đào đặt ở trên bàn.

Bây giờ anh bắt đầu nấu cơm, còn phải lát nữa mới chín, em ăn một miếng bánh xốp lót bụng trước đi.

Nói xong, cô xoay người đi vào bếp.

Không lâu sau, Lục Vân Tiêu xách theo hai con cá dùng dây thừng xiên vào miệng, kể cả tôm cá chạch vào cửa, trực tiếp ném thùng gỗ dưới chân Tô Hoan.

“Nha! Nhiều cá chạch như vậy.”

Lục Vân Tiêu giống như con khổng tước chiến thắng, đắc ý hất cằm.

Cậu biết Tô Hoan sợ nhất loại này trơn không trượt thu đồ vật, đã sớm chờ xem cô xấu hổ.

Nhưng qua thật lâu cũng không có đợi được như mong muốn, Lục Vân Tiêu cúi đầu nhìn, Tô Hoan đang đưa tay ở trong thùng quấy.

Lại còn có hai con lươn, không tệ, tối nay nấu lươn cho mọi người.

“Yo, còn tôm sông nữa, xào tôm sông thì sao? "

Mặc dù ngữ khí đang thương lượng với hai anh em Lục Vân Tiêu, nhưng Tô Hoan cũng không chờ đợi.

Câu trả lời của bọn họ, đã tự ý chủ trương bắt đầu xử lý lươn và tôm.

Lục Vân Tiêu trừng mắt nhìn chó.

Anh chậm rãi lui tới cạnh cửa, hỏi Lục Vân Khả: "Chị ta, chị ta...... chị ta không sợ cá chạch?”

Ánh mắt Lục Vân Khả rơi vào trên bàn, "Không chỉ như vậy, chị ấy còn cầm bánh đào cho chúng ta ăn!"

“Bánh đào? Ở đâu?“

Ngón tay mảnh khảnh của Lục Vân Khả hướng về phía bàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/thap-nien-70-mang-theo-sieu-thi-tuoi-song-trong-sinh/chuong-13-sao-co-khong-so-ca-chach.html.]

Lục Vân Tiêu tiến lên hai bước, cầm lấy bánh đào trên bàn, một cái nhét vào miệng, một cái khác nhét vào miệng Lục Vân Khả.

“Dù sao cũng là dùng tiền của anh cả mua, không ăn phí!”

Thấy anh hai ăn ngon lành, Lục Vân khó khăn nuốt nước miếng, do dự liên tục, vẫn bưng bánh đào, ăn từng miếng nhỏ.

Lục Vân Xuyên kéo thân thể mệt mỏi về nhà, liền nhìn thấy một bóng dáng mảnh khảnh bận rộn trước bếp lò, mà hai em trai em gái của anh,

Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

không biết đang cầm cái gì đang ăn, bả vai nhỏ nhún nhún, động tác đều nhịp.

Lục Vân Khả ngồi vị trí đối diện cửa lớn, nhìn thấy vào cửa thân ảnh, cô vội vàng buông bánh đào xuống, bàn tay lớn trên mặt chứa đầy ý cười:

"Anh cả đã trở lại!"

Tô Hoan thò nửa người ra, trong tay còn cầm xẻng: "Rửa tay, chuẩn bị ăn cơm.”

Lục Vân Xuyên rửa tay xong liền đi vào phòng bếp.

Tô Hoan không chút khách khí đưa hai đĩa thức ăn cho anh: "Phiền anh bưng ra giúp em, lươn sẽ xong ngay.”

Lượng gạo chiếm một nửa, cao lương ít nhất, thoạt nhìn không đến mức khó nuốt

Hai anh em đã dọn xong bàn ghế, Lục Vân cũng bưng cơm lên.

“Ăn cơm đi.”

Lục Vân Tiêu nhìn cái đĩa trước mặt, đủ mọi màu sắc, cũng không biết là dùng cái gì xào ra, nhưng thoạt nhìn cũng rất muốn ăn.

Anh giơ đũa gắp thức ăn, giây lát sau, đũa lại bị người giữ lại.

Anh ngước mắt, đối diện với đôi mắt mỉm cười của Tô Hoan.

“Anh trai em không ăn hải sản, chỉ ăn trứng gà, cho nên hai món này đặc biệt xào cho anh ấy, em và Tiểu Khả ăn lươn và cá.”

"Chị không cho tôi ăn, tôi lại ăn!"Lục Vân Tiêu hừ hừ: "Nói cái gì cố ý làm cho anh cảtôi, tôi thấy chị chính là không an lòng tốt!"

Tô Hoan mỉm cười không nói.

Chờ Lục Vân Tiêu giơ đũa gắp thức ăn, sắp đút vào miệng thì ánh mắt của cô cong thành ánh trăng.

Lục Vân Tiêu dừng đũa, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Tô Hoan: "Chị không nói sớm!”

Cậu gắp củ từ.

Cậu không ăn củ từ.

Không bao giờ ăn!

Tô Hoan nhất định là cố ý!

Tô Hoan cũng không nhìn cậu, dùng đũa gắp một ít củ từ bỏ vào trong bát Lục Vân Xuyên: "Anh ăn nhiều một chút.”

Củ từ có thể hạ mỡ máu, đời trước Lục Vân Xuyên vì lôi kéo làm ăn, tham gia không ít Bữa tiệc, mỗi ngày thịt cá say mèm, tạo thành kết quả chính là

bị mắc mỡ m.á.u cao.

Tuy nói hiện tại anh còn không có những triệu chứng này, nhưng phòng ngừa rắc rối có thể xảy ra mà.

Lục Vân Xuyên không nói gì, cũng không cự tuyệt, yên lặng ăn thức ăn trong bát.

Lục Vân Khả nhưng cũng sợ lươn, cho dù đã làm thành thức ăn cũng không dám động đũa.

Chỉ có thể yên lặng ăn cá trích nướng.

Chỉ là xương cá trích thật sự là quá nhiều, cô không cẩn thận bị một cây xương cá kẹp trong Cổ họng, trong khoảnh khắc sắc mặt đỏ bừng.

“Tiểu Khả, Tiểu Khả em làm sao vậy! "Lục Vân Tiêu ném đũa, định đi Ôm Lục Vân Tiêu.

“Đừng Động Vào em ấy "Tô Hoan vội vàng ngăn Lục Vân Tiêu lại.

Tay Lục Vân Tiêu giằng co trên không trung, Tô Hoan nhanh chóng đi vào phòng bếp, đỏ một cái

Bát dấm chua bưng ra.

“Tiểu Khả Ngoan, uống giấm này đi, giấm có thể làm mềm xương cá, sẽ không bị kẹt cổ họng.”

Lục Vân Khả theo bản năng không muốn nghe Tô Hoan nói.

Nhưng cô bị xương cá kẹp thật sự khó chịu.

Loading...