Sau Khi Từ Hôn, Mẹ Ta Vả Mặt Tra Nam Tiện Nữ - 8

Cập nhật lúc: 2024-12-04 13:48:28
Lượt xem: 610

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

13

 

Ta và mẹ khoác lên mình bộ trang phục lộng lẫy nhất, ngồi ở sảnh đợi họ vào.

 

Nào biết tự dưng bà nội lại đổi tính đổi nết, không độc đoán như mọi khi mà rất hiền hòa đến trước mặt ta.

 

Bà ta đau lòng tru tréo, nước mắt cá sấu lăn dài trên má.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

"Tri Nhi, ta xót con muốn chết! Dạo này con lưu lạc bên ngoài chịu khổ nhiều rồi, gầy quá. Vẫn phải là về nhà bà nội nuôi mới là tốt nhất, con nhất định sẽ trở thành tấm gương cho các cao môn quý nữ trong kinh thành noi theo."

 

Ta rút tay lại: “Bà nội, không phải trước kia bà nói ta là đứa nuôi chỉ tổ tốn kém, chỉ xứng đáng gả cho một lão già thôi sao.”

 

Bà ta không ngờ ta sẽ lôi chuyện này ra để nói nên sắc mặt hơi khó coi, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại: “Bà nội chỉ là muốn dạy dỗ con thật tốt thôi mà, nếu không thì sao con có thể ngoan ngoãn học quy củ được?”

 

"Bà lại khéo quên rồi. Ta là con gái nhà buôn, học quy củ để làm gì, không phải chỉ cần biết cách chiều lòng đàn ông là đủ rồi à."

 

Bà ta không nói nên lời nữa, ráng cười mỉm quay sang nhìn chồng.

 

Ông nội ta lập tức tiếp nhận tình hình, bỏ qua mặt mũi hạ mình hành lễ với ta và mẹ.

 

"Lúc trước là Lệ Nhi nhà thần không đúng, sao có thể vì một ả không rõ lai lịch mà hòa ly với ngài. Hôm nay thần mang ả tới đây, Trưởng Công Chúa, tùy ngài xử lý."

 

Nói xong ông ta vung tay ra lệnh, Vạn Nương bị lôi lên. Ả ta đã bị đánh cho gần chết, chỉ còn chút hơi tàn nằm thoi thóp dưới đất, áo quần bê bết máu.

 

Ta hoảng sợ trốn trong lòng mẹ, bà ấy nhíu mày lạnh lùng cười: "Triệu đại nhân thế mà lại nói con gái của ân nhân mình là kẻ không rõ lai lịch. Nếu không có sự trợ giúp của Vương Các Lão năm đó thì giờ ngươi nghĩ mình có thể đứng vững ở đất kinh thành này không?”

 

"Cái đó. . . Cùng lắm ả được tính là con gái của kẻ tội đồ mà thôi, chỉ xứng làm nô tỳ, sao có tư cách chung chồng với Trưởng Công Chúa được?”

 

Ông ta đánh trống lảng.

 

14

 

Mẹ ta liếc nhìn Triệu Lệ: “Ngươi cũng nghĩ thế ư?”

 

"Đúng đúng, ta cũng nghĩ vậy. Lúc trước nếu không phải tại ả lừa ta rằng đã mang thai thì ta cũng sẽ không làm ra những chuyện sai trái như này. Phượng Nhi, nàng trở về với ta được không? Hay chúng ta đến phủ Công chúa cũng được."

 

Mẹ ta đột nhiên bật cười, chỉ vào lão cha khốn nạn của ta và nhìn Vãn Nương trên mặt đất mà nói: “Đây là gã đàn ông ngươi yêu đó, hắn bây giờ chẳng những không nhận ra mình đã sai mà còn mơ tưởng chỉ cần xử lý ngươi thì ta sẽ trở về bên cạnh hắn. Ngươi có phục không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/sau-khi-tu-hon-me-ta-va-mat-tra-nam-tien-nu/8.html.]

 

Vãn Nương quỳ rạp trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi cắn c.h.ặ.t đ.ầ.u lưỡi, nói không ra lời.

 

"Cha, trước đây chẳng phải cha bảo sẽ che chở cho Vãn Nương cả đời cơ mà? Chính tai ta nghe được đó, ở sau hòn non bộ ấy."

 

Nghe ta giả lả một hồi, lão liếc Vãn Nương một cái rồi bất ngờ lên tiếng: "Nếu không phải ả lừa ta thì ta cũng sẽ không hòa ly với Trưởng Công Chúa. Đáng tội lắm."

 

Vãn Nương nghe lão ta nói vậy thì tức giận đến phun ra mấy ngụm máu, hấp hối.

 

Ông nội lại còn nịnh nọt nói: "Trưởng Công Chúa, nếu chuyện đã giải quyết xong thì… , con vẫn là thành viên của phủ Thượng thư, là con dâu của nhà họ Triệu chúng ta. Sau này không ai dám đuổi con đi nữa đâu."

 

"Đúng đúng, Tri Nhi mau theo bà về nhà nào, bà nội sẽ chuẩn bị những món điểm tâm ngon nhất cho con."

 

Bà nội kể rất nhiều chuyện trước kia ta muốn làm nhưng trước kia chính bà ta không bao giờ cho phép ta.

 

Lỡ mà tâm lý ta không vững, nhất quyết theo bọn họ về thì mẹ sẽ thuận theo ta thôi.

 

Nhưng không, ta là một đứa mê tiền, lại càng không thích cái cách bọn họ ngày ngày đòi tiền mẹ ta.

 

“Một ngày nào đó ta phạm phải sai lầm, ta cũng sẽ bị các người vứt bỏ như Vãn Nương hôm nay đúng không?”

 

Ta ngây thơ hỏi.

 

Bà nội cười đáp: "Đương nhiên là không rồi, Tri Nhi là quận chúa mà, ai dám đuổi con cơ chứ."

 

Ta hiểu rồi, chỉ cần ta không còn là quận chúa thì ắt sẽ bị vứt bỏ như thường.

 

Tương tự, mẹ ta mà không phải là Trưởng Công Chúa thì bọn họ cũng sẽ không mặt dày mày dạn, ăn vạ trắng trợn tới tận nơi xin bà trở về.

 

Lúc này, ngoài cửa có bóng người đang đi vào.

 

Cha mới của ta dẫn ngự lâm quân đi vào sảnh. Thấy dáng vẻ thê thảm của Vãn Nương, ông ấy cũng không hề d.a.o động mảy may, chỉ nghiêm trang mở cuộn thánh chỉ trong tay.

 

"Phụng thiên thừa vận . . ."

 

Ta nghe không hiểu lắm, nhưng tóm lại là Vương Các Lão tuy phạm tội diệt tộc nhưng xét thân là thầy của Hoàng Đế nên miễn cho tội c.h.ế.t đồng thời phong con gái của Vương Các Lão - Vãn Nương, làm huyện chúa.

 

Loading...