Nhờ Bình Luận, Tôi Vả Tan Tành Đàn Sói Mắt Trắng - Chương 8 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-04-28 04:15:04
Lượt xem: 2,838

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi cười lạnh: "Ngày thứ ba khi con gái cưng của tôi trở về."

 

Anh loạng choạng lùi lại vài bước.

 

Tôi nắm tay Minh Châu, quay đầu nhìn xuống phía dưới, nở nụ cười đoan trang:

 

"Một lần nữa, xin chào tất cả mọi người…"

 

"Chào mừng mọi người đến với lễ trưởng thành 18 tuổi của con gái tôi."

 

"Tên con gái tôi là Minh Châu, Thẩm Minh Châu."

 

"Con bé chính là viên ngọc quý trong lòng bàn tay tôi."

 

11

 

Danh dự tan tành, chỉ là bước đầu tiên!

 

Sau khi hội trường kết thúc, Cố Dĩnh lập tức bị cảnh sát bắt vì tội buôn người.

 

Anh ta bị kết án tối đa 5 năm.

 

Tôi mua chuộc bạn tù cùng phòng với anh ta, nghe nói Cố Dĩnh vừa vào đã bị đánh tơi bời một trận, ‘vô tình’ làm cho nửa thân dưới bị tàn phế.

 

Mấy người bạn tù đó cam kết với tôi, sẽ không để anh ta sống sót ra ngoài sau 5 năm.

 

Tôi loại bỏ tất cả phe phái đối lập, kịp thời chuyển nhượng cổ phần trong tay anh ta trước ngày lễ trưởng thành, hoàn toàn nắm lại quyền lực trong Thẩm thị.

 

Ngày Cố An Nhiên khóc lóc đến tìm tôi, quỳ dưới đất, nói hết lời hối hận, cầu xin tha thứ, kéo áo tôi, gọi từng tiếng mẹ ơi.

 

Tôi chỉ lạnh lùng nhìn nó, rồi thốt ra từng chữ: "Cố An Nhiên, cô không phải con gái của tôi. Cô là một con sói trắng vong ơn bội nghĩa, là con quỷ hút m.á.u bạc bẽo tham lam, sinh ra đã là một người xấu xa không thể thay đổi."

 

Tôi cho người đuổi nó đi.

 

Nhưng chỉ như vậy, sao đủ?

 

Tôi bí mật cho người đưa lão Lưu từ núi ở Bố Lỗ Môn đến.

 

Lão Lưu, chính là gã độc thân năm đó bỏ ra 3 nghìn tệ để mua Minh Châu.

 

Trong đêm tối.

 

Cố An Nhiên lang thang trong ngõ hẻm không nhà để về, bị lão Lưu cùng mấy gã độc thân khác ở Bố Lỗ Môn trùm bao bố, bắt đi.

 

Tôi sống trong âm mưu tính toán từ nhỏ, trước giờ không phải là kẻ lương thiện!

 

Những người làm hại con gái tôi, tôi nhất định sẽ trả lại tất cả, không sót một ai!

 

Nếu tôi còn một chút nhân từ và thương hại dành cho nó, đều là sự tàn nhẫn đối với Minh Châu!

 

Còn về Lâm Lạc Sênh.

 

Sau khi không tìm được con gái, cô ta nhiều lần đến nhà gây sự, thậm chí báo cảnh sát, nhưng cảnh sát không tìm thấy bất cứ bằng chứng nào liên quan đến tôi, thậm chí trong mắt cảnh sát, giữa Lâm Lạc Sênh và tôi, thì tôi giống nạn nhân hơn.

 

Cảnh sát không kiêng nể gì Lâm Lạc Sênh.

 

Tôi bắt đầu cho người đe dọa Lâm Lạc Sênh từ công khai lẫn ngầm.

 

Đầu tiên, khiến cửa hàng hoa của cô ta đóng cửa.

 

Sau đó, khiến cô ta trên đường về nhà gặp phải tên sát nhân cầm d.a.o đe dọa.

 

Cuối cùng, khiến tinh thần cô ta hoàn toàn sụp đổ.

 

Như ý muốn của tôi, cô ta tuy ác nhưng rất nhát gan, thậm chí còn không định tìm con gái nữa, nhanh chóng mua vé máy bay ra nước ngoài, thẳng đến Đông Nam Á.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/nho-binh-luan-toi-va-tan-tanh-dan-soi-mat-trang/chuong-8-het.html.]

 

Vừa xuống sân bay, cô ta lập tức bị một nhóm người đánh ngất, trói đến một nhà máy bỏ hoang gần đó.

 

Tôi cho người tạt một xô xăng lên người cô ta.

 

Mở mắt nhìn thấy tôi, Lâm Lạc Sênh trợn mắt kinh hãi: "Cô, cô muốn làm gì?!"

 

Tôi cười khẽ, bước đến trước mặt cô ta nâng cằm lên: "Tất nhiên là, chăm sóc cho cô rồi."

 

Tôi càng siết chặt cằm cô ta hơn: "Đừng tưởng tôi không biết, chính cô đã bày mưu, đề nghị Cố Dĩnh đánh tráo con gái tôi. Cũng là cô đề xuất, để Cố Dĩnh bán con gái tôi cho bọn buôn người, còn bảo chúng bán càng xa càng tốt."

 

"Không không không phải tôi!" Lâm Lạc Sênh sợ hãi đến run rẩy: "Là Cố Dĩnh, tất cả đều là Cố Dĩnh làm, không liên quan gì đến tôi!"

 

"Cô không thừa nhận cũng không sao."

 

Tôi nghịch chiếc bật lửa Zippo trong tay, 'tách' một tiếng, ngọn lửa bé tí chiếu rọi khuôn mặt tôi, nụ cười tôi càng sâu: "Con gái cô đã bị tôi đưa đến vùng núi biên giới, nó trở thành công cụ sinh con nối dõi cho một gã độc thân, cổ đeo xích, chỉ được ngủ trong chuồng lợn mỗi ngày."

 

"Đây là báo ứng của cô."

 

"Cô thấy vui lắm đúng không?"

 

Trong mắt Lâm Lạc Sênh bùng lên hận ý mãnh liệt: "Cô! Cô sẽ c.h.ế.t không toàn thây! Chết không toàn thây!!!"

 

Tôi nhếch môi, tùy ý ném chiếc bật lửa đang cháy vào người Lâm Lạc Sênh.

 

Ngọn lửa lập tức bao trọn toàn thân cô ta.

 

"Kiếp sau, đừng làm chuyện ác nữa."

 

Dứt lời, tôi quay người bước đi mạnh mẽ. Mặc cho phía sau lửa cháy ngút trời, nuốt chửng tiếng gào thét.

 

12

 

Ngoài việc xử lý công việc công ty, tôi bắt đầu dành toàn bộ tâm sức để ở bên con gái.

 

Tôi muốn để con cảm nhận được tình yêu thương, cảm nhận vạn vật đều đáng mong đợi.

 

Từ một cô bé tự ti nhút nhát trong giao tiếp, dần dần con đã trở thành một cô gái vui vẻ hoạt bát.

 

Con bé còn là một đứa trẻ rất ham học và yêu sách, cố gắng tiếp thu những kiến thức chưa từng tiếp xúc.

 

Dù lỡ mất 18 năm, nhưng tất cả đều chưa muộn.

 

Bởi vì, tôi sẽ luôn ở bên con, làm hậu phương vững chắc nhất.

 

Ngày con gái tôi chính thức tiếp quản vị trí của tôi, dòng bình luận lâu không thấy lại xuất hiện:

 

[Aaaaa, cuối cùng cũng được mở khóa rồi, đã bảo đừng chửi nữa mà, bị chặn bình luận lâu như thế, ngộp thở gần chec!!!]

 

[Đám fan tuyến chính chửi bẩn nhất đấy! Tôi thấy hoàn toàn là lỗi của tuyến chính mà! Đã ăn bám còn ngoại tình, còn ở đó dòm ngó tài sản của người ta, con nhỏ Cố An Nhiên thì xấu xa bẩm sinh, ác giả ác báo đấy!]

 

[Nói chứ, cảnh nữ phụ cầm bật lửa xử Lâm Lạc Sênh đỉnh vải chưởng!!!]

 

[Đỉnh nhất không phải là Minh Châu bây giờ sao? Người mẹ thực sự rất chú tâm nuôi dạy con gái!]

 

Khóe môi tôi nhẹ nhàng cong lên, nhìn vào giữa hội trường rộng lớn, con gái mặc vest đen đứng đó, tự tin, hào hứng trình bày.

 

Nếu thế giới này thực sự là một cuốn tiểu thuyết, thì con gái chính là nhân vật chính của riêng mình.

 

Chương cuối của câu chuyện, có lẽ ẩn giấu trong màn sương mù không thể nhìn rõ, nhưng chỉ cần dưới chân con có đường, trong mắt có ánh sáng, dù chỉ là thế giới hư ảo, tôi cũng nguyện làm độc giả trung thành nhất của con.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Vì mỗi lần con tỏa sáng mà rơi nước mắt.

 

[Hết]

 

Loading...