LÂM DƯỢC - 1

Cập nhật lúc: 2025-04-29 17:46:29
Lượt xem: 71

Lên lớp 12 thì ba tôi tái hôn, cưới một người phụ nữ bán món cay tê gần nhà.

 

Mấy đứa bạn học nghe nói liền mang quà tới nhà tôi dự tiệc, vừa cúi đầu thay giày ở cửa, ngẩng lên liền ném đồ rồi quay người bỏ chạy.

 

"Xong đời rồi Minh Hựu Điềm, ba cậu lấy mẹ cậu ta hả?"

 

"Về sau chúng tôi không tới nữa đâu, đừng để m.á.u văng trúng chúng tôi."

 

Quán bán món cay đó nằm trong con phố đi bộ cũ gần trường, mùi vị cực kỳ ngon, trước đây tụi tôi hay rủ nhau đi ăn.

 

Cho đến một ngày thấy con trai bà chủ giúp bưng món, cả đám đứng hình tại chỗ, từ đó không ai dám bước vào thêm lần nào nữa.

 

1

 

Thật ra con trai bà chủ trông rất đẹp trai, hơi giống Lâm Chí Dĩnh thời trẻ, vừa ngoan vừa đẹp, cười lên thì ngọt c.h.ế.t người.

 

Lần đầu tiên tôi thấy cậu ta cười là lúc bị đánh, thành ra sau này cứ thấy cậu ta cười là tụi tôi lại nghĩ cậu ta sắp ra tay.

 

Nếu không phải ba tôi đã "tiền trảm hậu tấu", thì dù c.h.ế.t tôi cũng không đồng ý cuộc hôn sự này.

 

Lý do cả lớp tôi đều biết, tôi và con trai người phụ nữ đó từng có hiềm khích.

 

Cậu ta từng dẫn theo sáu người từ trung tâm luyện thi, đánh 29 người lớp tôi giữa phố, khiến cả lớp mất tinh thần, thi thử tụt xuống bét toàn thành phố.

 

Chuyện đó sau này được gọi là "Sỉ nhục Tĩnh Khang" của Nhất Trung.

 

Ba tôi dẫn người về nhà thì nói: "Anh con hơi ít nói, nhưng học giỏi lắm, để nó kèm cặp con thêm."

 

Người phụ nữ kia cười, y hệt nụ cười của con trai bà ta: "Bình thường Lâm Dược cũng không có mấy người bạn, có Tiểu Điềm là cô yên tâm rồi."

 

Bạn học Lâm Dược – người "hơi ít nói", "bình thường không có mấy người bạn", mặc áo khoác đồng phục trung tâm luyện thi, ngoan ngoãn đứng một bên.

 

Vừa ra khỏi cửa, cậu ta – người vừa là học sinh ngoan đứng nhất toàn thành phố – ngậm điếu thuốc, vác gậy hỏi tôi: "Nghe nói cậu không thích tôi? Thật không?"

 

"……"

 

2

 

Đầu năm lớp 12 có một kỳ thi đánh giá năng lực, với tư cách là trường trọng điểm của thành phố, trường tôi gần như chiếm trọn top 100.

 

Điều duy nhất tiếc nuối là: hạng nhất không phải của trường tôi.

 

Tên Lâm Dược lần đầu xuất hiện trong bảng xếp hạng học sinh lớp 12 toàn thành phố đã lập tức gây chấn động.

 

Điều đáng nói là học sinh vô danh này lại đến từ trung tâm luyện thi – nơi được mệnh danh là "nghĩa địa thần thánh".

 

Đám học bá trường tôi lúc đó sụp đổ hoàn toàn.

 

"Triệu Cần đừng khóc, chỉ mười mấy điểm thôi, cố tí là vượt qua được."

 

"Ban cán sự đâu, mau điều tra lý lịch, xem trước đây học hành thế nào."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/lam-duoc/1.html.]

 

"Tra xong rồi, điểm số này……"

 

Lâm Dược – vốn là học sinh đội sổ ở trường cấp ba hạng bét – điểm số lần này nhìn sơ là biết, đến cả vào cấp ba chắc cũng là bỏ tiền ra mua suất.

 

Tiền còn lại trong tài khoản điện thoại của đám ngồi đây còn cao hơn điểm của cậu ta trước kia.

 

"Trùng sinh: Ta siêu thần tại trung tâm luyện thi?"

 

"Cho cậu ta trùng sinh tám mươi mốt kiếp trong Tây Du Ký cũng không thể siêu thần đến thế."

 

Cả đám bàn bạc suốt đêm, cuối cùng đập bàn rút ra hai khả năng.

 

Một là gian lận điểm số, hai là giả ngu học dốt.

 

"Tôi chọn bị ma nhập và nấm độc Vân Nam."

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

"Tôi chọn cơ học lượng tử."

 

"Minh Hựu Điềm, cậu thấy sao?"

 

Mọi người đồng loạt nhìn về phía tôi.

 

Là người từng từ lớp bét vươn lên lớp chọn, tôi có quyền phát biểu tuyệt đối.

 

"Tôi chọn… giả ngu học dốt."

 

"Xì~ về nhà đọc tiểu thuyết của cậu đi."

 

"Chi bằng nói cậu ta ăn phân bón vàng, học hành siêu đẳng!"

 

"……"

 

Một học sinh đội sổ có thể nhờ khai sáng mà vươn lên hàng khá giỏi trong thời gian ngắn – ví dụ như tôi.

 

Nhưng lập tức từ bét bảng lên nhất bảng, ban ngày kể chuyện ma à?

 

3

 

Bình thường tôi với lớp hiện tại không hợp nhau.

 

Đám học bá ngồi mây cao kia luôn có cảm giác bài xích tự nhiên với kẻ "kiến hôi" từ dưới chui lên như tôi.

 

Nhưng có một trường hợp ngoại lệ: bị trường khác sỉ nhục.

 

Lớp tôi, dẫn đầu bởi lớp trưởng Triệu Cần và học ủy Vương Dương Thanh, sáu học bá Nhất Trung hẹn gặp học sinh trung tâm luyện thi để luyện đề, chỉ đích danh Lâm Dược.

 

Lúc luyện đề tôi không biết, đến lúc đánh nhau tôi mới nhận được điện thoại.

 

Lớp trưởng chỉ nói một câu: "Không tới không phải người Nhất Trung!"

 

Loading...