Ký Ức Nảy Mầm - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-04-21 09:13:47
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Thanh Trúc mệt lắm, nằm ngủ liền ba ngày, ta mới nỡ kéo chàng đi xem mấy giống hạt ta đang thử nghiệm. 

Lần đầu tiên trong đời ta giữ một bí mật lâu đến thế, tới nỗi suýt thì để nó mọc mầm trong lòng.

Chàng lật xem từng trang ghi chép của ta, lắng nghe ta líu ríu kể về niềm vui khi tìm được việc mình thật lòng muốn làm. 

Càng nghe, sắc mặt chàng lại càng nghiêm trọng, khiến lòng ta cũng bắt đầu bất an.

Mãi mới xem xong, chàng nhìn ta như thể mới nhận ra người trước mặt là ai, nhìn rất lâu, rồi bất chợt ôm chặt lấy ta, nói:

“Quả nhiên ta là kẻ tự cao, thì ra nàng vốn có thể tự mình bước ra khỏi chốn này. Mấy người kia đều nói bậy cả, là ta không xứng với nàng mới đúng.”

Chàng khen làm ta xấu hổ, nhỏ giọng lầm bầm:

“Thực ra lúc đầu ta thử ngâm hạt giống trong phân rồi đem gieo, cũng sợ thiêu c.h.ế.t chúng. May mà thử nhiều loại khác nhau, rốt cuộc cũng tìm ra thứ có hiệu quả.”

Thứ ta đưa chàng xem là phương pháp ta đắc ý nhất. 

Người khác đều chờ mầm lớn mới bón phân, trừ sâu. Ta lại thử ngâm hạt trước trong phân và dược thủy. 

Đa số hạt bị ủ chết, chỉ có một hàng ngâm nước tro và nước lá đào là sống. 

Gieo xuống, cây vừa lên tốt, thu hoạch cao mà lại ít sâu bệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/ky-uc-nay-mam/chuong-14.html.]

Năm nay ta định ủ nhiều hạt hơn. Nếu vẫn hiệu quả như vậy, sang năm sẽ dạy cả thôn cùng làm, để ai nấy đều no bụng hơn một chút.

Triệu Thanh Trúc sau khi kích động xong thì trịnh trọng dặn ta:

“Được, cứ làm như nàng nghĩ. Nàng làm rất tốt. Sau này cứ tiếp tục ghi chép kỹ như vậy là được. Chỉ là… chúng ta khoan hãy nói cho dân làng biết, đợi ta sang năm thi xong Cử nhân, được không?”

Ta ngẩn người — hôm qua chàng còn bảo thi Cử nhân chàng chưa có tự tin, năm sau sẽ không dự thí.

Trước kia học cùng Hồ đồng sinh, chàng từng dạy ta rằng: khoa thi Cử nhân ba năm một lần, đỗ rồi thì mới có thể làm quan, độ khó hơn thi Tú tài rất nhiều.

Kỳ trước đã là hai năm trước, kỳ tới gần nhất là năm nay, chàng vốn định thi kỳ bốn năm sau.

Triệu Thanh Trúc nhìn ra nghi hoặc trong mắt ta, liền nửa kiêu ngạo nửa khổ não mà rằng:

“Nha Nhi, nàng lợi hại hơn nàng tưởng. Phương pháp của nàng quý hơn nàng nghĩ rất nhiều, quý đến mức giờ ta căn bản không thể bảo vệ nổi nó. Nhưng nàng tin ta, ta sẽ dốc hết sức mình.”

Ta không hiểu cái “giá trị” ấy là gì, nhưng ta tin Triệu Thanh Trúc. Bởi thế, chúng ta chưa thành thân, ta lại một lần nữa tiễn chàng rời quê, đi đến phủ thành xa hơn.

Vịt Bay Lạc Bầy

May thay mấy phu nhân bảo học ở phủ thành tốn kém chỉ là nói dối. 

Chàng thi Tú tài hạng cao, là Thưởng sinh, lần này được vào quan học, không chỉ không thu học phí mà còn được triều đình phát gạo, giảm gánh nặng lớn cho cả nhà.

Năm ấy, đến thư từ cũng thành xa xỉ. Ta dốc hết tâm lực vào mấy giống hạt mới — bởi vì vì chúng, Triệu Thanh Trúc mới cố gắng còn hơn cả liều mạng.

Loading...