"Bạch Hy, trả lời anh đi." Nam Hạo khẽ nói.
"Phó thiếu gia, anh chơi bời trên du thuyền vui vẻ quá ha." Tôi cố tình nói, "Hai bên đều có người ôm, còn bảo chưa từng yêu đương, tôi không tin đâu."
"Sao vậy, ghen à? CoCo?" Nam Hạo nhướng mày, trêu chọc.
"Em không có!"
"Em phải chịu trách nhiệm với anh." Nam Hạo ngẩng cổ lên, để lộ dấu hôn còn chưa phai.
Trong khoảnh khắc đó, mặt tôi đỏ bừng tận mang tai, ôm lấy cổ anh, giấu mặt vào vai anh ấy.
"Hoặc, để anh chịu trách nhiệm với em."
Nam Hạo như bế một đứa trẻ, dùng một tay bế tôi lên, rồi bước vào phòng ngủ, đặt tôi xuống giường.
"Anh... anh làm gì vậy!" Tôi hoảng loạn nói, "Tay anh còn chưa khỏi mà."
"Anh dùng một tay cũng được."
Tôi nhắm mắt lại, nhưng không thấy có động tĩnh gì cả.
"Sao thế? Anh chỉ nói là một tay cũng có thể bế em lên thôi, em đang nghĩ cái gì vậy?" Nam Hạo trêu ghẹo.
"Nam Hạo!" Tôi tức đến độ gọi thẳng tên anh ấy.
Nam Hạo ôm tôi vào lòng, hôn nhẹ lên trán tôi.
"Vậy em đồng ý rồi đúng không?"
Tôi khẽ gật đầu, rồi gối đầu lên cánh tay anh, yên tâm chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, tiếng chuông báo thức đ.á.nh thức tôi dậy. Mở mắt ra đã thấy khuôn mặt đẹp trai của anh ấy. Tôi không muốn đ.án.h thức anh, liền nhẹ nhàng rón rén bước xuống giường.
Lúc đang đ.á.nh răng, Nam Hạo từ phía sau ôm lấy tôi, trong gương phản chiếu mái tóc rối bù, đôi mắt còn ngái ngủ của anh, đầu tựa vào vai tôi.
"Chào buổi sáng." Anh lười biếng nói.
Tôi nhổ bọt kem đ.á.nh răng ra, nói: "Anh ngủ thêm chút nữa đi, hiếm hoi mới được nghỉ."
"Không có em, anh không ngủ được." Anh dụi đầu vào cổ tôi.
"Đội trưởng Nam, thuộc hạ của anh mà thấy bộ dạng này chắc sốc lắm nhỉ?"
"Chỉ muốn cho em thấy thôi."
Trong lòng tôi lẩm bẩm, anh ấy thực sự chưa từng yêu ai sao? Thật khó tin, chiêu trò dỗ dành ngọt ngào như vậy cơ mà.O Mai d.a.o muoi
"Để anh đưa em đi làm, rồi chiều đón em."
"Không cần đâu, không sao đâu, công ty em gần nhà mà."
"Anh không yên tâm."
10
Nam Hạo lái xe đưa tôi đến dưới toà nhà công ty. Vừa xuống xe đã gặp lễ tân Tiểu Mộng.
"Wow, chị Bạch Hy, bạn trai chị đấy à? Đẹp trai quá đi!" Tiểu Mộng vừa nhìn vừa mê mẩn nói.
Vừa bước vào văn phòng, Lão Viên đã bắt đầu giao nhiệm vụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/yeu-duong-voi-canh-sat-dac-nhiem/7.html.]
Tôi mở tài liệu ra, đó là một buổi hội nghị giới thiệu sản phẩm du lịch. Ở mục liên hệ, cái tên hiện rõ rành rành: Đường Kha.
"Lão Viên, tập đoàn Đường Thị không phải có công ty tổ chức sự kiện riêng à? Sao lại giao cho công ty mình làm?"
"Công ty này là của Tiểu Tổng Đường, không thuộc tập đoàn Đường Thị. Nghe nói em và Tiểu Tổng học cùng trường đại học đấy, để em làm đi."
Tôi không muốn để người khác nghi ngờ gì nên đành nhận lời.
"Đường Kha, anh giở trò gì thế, sao lại giao dự án cho công ty tôi?" Tôi gọi điện cho anh ta trong hành lang an toàn sau bao lâu không liên lạc.
"Bạch Hy? Công ty tổ chức sự kiện này không phải do anh đích thân liên hệ, là nhân viên bên dưới sắp xếp. Em sẽ phụ trách hoạt động lần này à?"
"Vậy nhé, Đường Tổng, mai tôi đến công ty anh bàn về yêu cầu, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."
"Được."
Tôi thừa nhận, tôi vẫn muốn làm rõ chuyện xảy ra vào ngày đám cưới hôm đó.
Tan làm, Nam Hạo đúng giờ đến đón tôi dưới công ty.
Khi chúng tôi về đến nhà, cơm nước nóng hổi đã dọn sẵn trên bàn.
"Anh nấu đó hả?" Tôi kinh ngạc hỏi.
"Ừ, mau đi rửa tay, nếm thử đi."
"Ngon lắm." Tôi thán phục, "Không phải nói là tôi phải chăm sóc anh sao, giờ lại thành anh chăm sóc tôi rồi."
"Chỉ là cái cớ để được ở nhà em thôi."
"Đội trưởng Nam, quả nhiên dù chỉ dùng một tay cũng lợi hại hơn người ta." Tôi giơ ngón tay cái khen ngợi.O Mai d.a.o muoi
"À đúng rồi, anh có biết Đường Kha không? Chính là người đã làm đám cưới hôm đó." Vừa ăn cơm tôi vừa hỏi.
"Biết, nhưng không quen."
"Anh nói xem, chuyện hôm đó có liên quan gì tới bọn họ không? Dù sao cũng chọn đúng ngày đó, có vẻ như muốn đ.á.nh lạc hướng."
"Hiện tại chưa có bằng chứng."
"Ừm... Dù sao thì công ty của Đường Kha có một hội nghị quảng bá tuyến du lịch thành phố Y, giao cho công ty em phụ trách. Ngày mai em phải qua đó bàn giao."
"Được."
"À đúng rồi," tôi nghĩ nghĩ rồi nói, "Đường Kha từng là bạn trai cũ của em."
Không khí bỗng chốc trở nên tĩnh lặng, chỉ còn nghe tiếng chúng tôi nhai cơm.
"Nam Hạo, anh giận rồi à?"
"Không, chỉ là đang ghen thôi."
Ăn xong, chúng tôi như một đôi tình nhân mới yêu, anh dựa vào khung cửa bếp nhìn tôi rửa bát, rồi cùng cuộn mình trên sofa xem TV.
"Nam Hạo."
"Ừ?"
"Không có gì, chỉ muốn gọi anh thôi." Tôi tinh nghịch nói.