"Đau chứ, đau đến không nhúc nhích nổi luôn." Nam Hạo nói một cách phóng đại.
"Xin lỗi..." Sự áy náy trong tôi lại dâng lên.
"Sao lại cứ xin lỗi mãi thế, nếu em thật sự cảm thấy có lỗi với anh, vậy tuần này chăm sóc anh đi."
"Cái gì cơ?"
"Vì anh bị thương nên lãnh đạo cho anh nghỉ phép một tuần."
"Hả?"
"Vậy nên, tuần này anh có thể ở nhà em không? Làm phiền em chăm sóc anh một chút, dù sao tay anh cũng không tiện."
Nam Hạo nhìn tôi, rồi lại nhìn tay phải của mình, làm ra vẻ tội nghiệp.
Ai mà nghĩ được đội trưởng đội cảnh sát đặc nhiệm uy phong lẫm liệt ngoài kia lại có lúc như thế này, tôi phì cười.
"Em cười rồi nhé, vậy coi như em đồng ý rồi."
"Được thôi."
Nam Hạo dẫn tôi về nhà anh lấy một số đồ dùng cá nhân và quần áo thay đổi.
"Ôi chao, Tiểu Bạch, bạn trai hả, đẹp trai quá đi!" Vừa lên thang máy đã gặp bác hàng xóm.
Mặt tôi nóng bừng, định giải thích thì Nam Hạo đã cười rồi đáp: "Cảm ơn bác đã khen."
Về đến nhà, tôi đặt đồ dùng cá nhân của Nam Hạo vào phòng tắm, mọi thứ giờ đều có thành hai phần, căn nhà vốn cô đơn, đơn điệu cũng tràn ngập thêm một hơi ấm.O Mai d.a.o muoi
"Buổi tối muốn ăn gì?" Tôi hỏi.
"Anh không kén ăn." Nam Hạo nằm lười trên sofa trả lời.
"Được, lát nữa chúng ta đi siêu thị mua đồ nhé, mai em đi làm rồi, anh ở nhà một mình, phải mua nhiều một chút." Tôi tự nói tự quyết định.
Trong siêu thị, tôi đẩy xe đẩy còn Nam Hạo đi cạnh bên, dáng vẻ thẳng tắp, cứ như đang tuần tra vậy.
Tôi ngoắc tay gọi anh ấy ghé tai lại gần: "Đội trưởng Nam, anh đang tuần tra à, đi đứng nghiêm chỉnh quá."
"Anh... anh chưa từng đi siêu thị với cô gái nào..." Nam Hạo lắp bắp nói.
"Thế còn bạn gái cũ của đội trưởng Nam?"
"Không có bạn gái cũ."
"Không thể nào, anh đẹp trai thế cơ mà, vừa nãy mấy cô gái đi ngang đều ngoái đầu nhìn anh đó."
Nam Hạo kéo xe đẩy lại gần, cúi sát xuống nói nhỏ vào tai tôi: "Nhưng bây giờ anh muốn có bạn gái." rồi nháy mắt với tôi.
Mặt tôi đỏ bừng, lập tức quay đi giả vờ chọn đồ, trong lòng rối bời: đây có phải là tỏ tình không? Có phải quá đột ngột không?
Tôi đi trước, anh đẩy xe theo sau. Không bao lâu, xe đẩy đã đầy ắp đồ do tôi chọn.
Lúc thanh toán, tôi vừa định lấy điện thoại ra trả tiền thì đã bị anh ấy nhanh tay trả trước.
"Bảo em chăm sóc anh, sao có thể để em trả tiền được."
"Đồ ngốc, em có thẻ hội viên, trả tiền được tích điểm đó!" Tôi đùa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/yeu-duong-voi-canh-sat-dac-nhiem/6.html.]
"Vậy, đợi khi nào em quản lý tiền bạc rồi hãy trả nhé."
Câu nói ấy khiến lòng tôi lại một lần nữa tràn ngập những suy nghĩ vu vơ.O mai Dao muoi
8
Tay nghề nấu nướng của tôi chỉ ở mức trung bình, chỉ có thể đảm bảo đồ ăn nấu chín, không bị ngộ độc, hoàn toàn không có sắc, hương, vị gì cả. Khi chỉ có một mình, tôi thường xuyên đặt đồ ăn ngoài. Nhưng bây giờ Nam Hạo bị thương, không thể ngày nào cũng đặt đồ ăn ngoài cho anh ấy được.
"Thế nào?" Tôi háo hức hỏi.
"Ăn được."
Tổn thương thì không lớn, nhưng nhục nhã thì vô cùng.
Lúc đang tắm, tiếng của Nam Hạo vang lên từ trong phòng tắm: "Bạch Hy!"
Tôi đứng ngoài cửa hỏi: "Nam Hạo, sao vậy?"
"Có thể vào giúp anh một chút không?"
Tôi mở cửa phòng tắm và bước vào. Vì cánh tay trái của anh ấy đang bị treo lên nên việc cởi quần áo trở nên khó khăn.
Tôi mặt dày, kéo áo anh ấy lên, chậm rãi cởi ra.
Bụng cơ tám múi săn chắc hiện ra trước mắt tôi, thân hình Nam Hạo không có chút mỡ thừa nào, nhìn đến mức m.á.u trong người tôi như sôi lên.
Tôi quay người định bỏ chạy, nhưng lại bị anh ấy nắm lấy cổ tay.
"Quần nữa."
Nghe thử xem, đây là lời mà con người có thể nói ra sao? Đây có phải là lời mà một cô gái độc thân lớn tuổi như tôi nên nghe không?
"Quần... quần thì, anh tự làm đi. Em không tiện lắm." Tôi ngượng ngùng nói.
"Vậy thì em suy nghĩ kỹ về những gì tôi nói lúc ở siêu thị đi."
Tôi mơ hồ, vừa rồi ở siêu thị anh ấy đã nói gì cơ?
Nam Hạo dùng một tay đỡ lấy thắt lưng tôi, kéo nhẹ về phía trước, cơ thể tôi và thân trên trần trụi của anh ấy áp sát vào nhau, không khí ám muội lập tức lan tràn.
"Bạch Hy, làm bạn gái anh nhé?" Nam Hạo nhẹ nhàng hỏi bên tai tôi.
Chỉ cảm thấy trái tim như con nai nhỏ đang nhảy loạn trong lồng ngực, tay chân mềm nhũn, trong đầu chỉ còn lại một âm thanh duy nhất.O Mai Dao muoi
"Anh tắm xong rồi hãy nói tiếp!"
9
Tôi vùng vẫy thoát khỏi vòng tay anh ấy, chạy trốn khỏi phòng tắm, uống nước ừng ực để bình tĩnh lại.
Nam Hạo sau khi tắm xong bước ra, không mặc áo, dưới ánh đèn sáng của phòng khách, vóc dáng anh ấy lại càng lộ rõ sự hoàn hảo, còn có thể nhìn thấy vài giọt nước đọng trên làn da.
Tôi vội vàng nhân lúc anh ấy không chú ý, chui vào phòng tắm, mở vòi sen để làm mình bình tĩnh hơn.
Tắm xong, tôi mang chăn và gối ra đặt lên ghế sofa.
"Nam Hạo, tay anh bất tiện, mà sofa lại nhỏ, anh ngủ giường đi nhé."
Nam Hạo kéo mạnh tôi ngồi lên đùi anh ấy, ôm chặt eo tôi.