Trộm Giấu Anh Đi - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-04-25 05:27:19
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11

 

Chỉ còn lại Hàn Hy Nhi.

 

Lục Thương Thảo đột nhiên ôm tôi, mặt chôn vào cổ tôi, giọng như trẻ con dỗi:

 

“Vợ à, cô ta vừa định quyến rũ anh, ghê c.h.ế.t đi được. Anh không nhịn nổi nên mới cho người ra tay. Em biết mà, anh chưa từng động tay với phụ nữ.”

 

Hơi thở ấm nóng của anh phả vào cổ khiến tôi vừa ngứa vừa tê, đầu óc rối bời.

 

Sau khi được anh kể rõ mọi chuyện, tôi mới hiểu:

 

Anh đã sớm đoán có người muốn trả thù, nên luôn cho người âm thầm bảo vệ tôi.

 

Chiếc du thuyền này là anh mua từ trước để cầu hôn tôi.

 

Hàn Hy Nhi biết chuyện này, định quyến rũ Lục Thương Thảo, một là ôm được đùi lớn, hai là kéo chân anh tránh khỏi vụ bắt cóc.

 

Nào ngờ, con tin lại chính là vợ anh.

 

12

 

Hàn Hy Nhi nhìn tôi và Lục Thương Thảo, ánh mắt điên dại vì ghen tỵ:

 

“Tại sao?! Tại sao tôi mãi mãi không bằng cô?!”

 

“Đào Kim! Tôi hận cô! Tôi hận cô!”

 

Lục Thương Thảo lập tức che chắn cho tôi, nhưng Hàn Hy Nhi bất ngờ lao thẳng xuống biển.

 

“……”

 

“Đừng để cô ta chết.” – Anh lạnh giọng ra lệnh.

 

Chết người rất phiền phức, giữ lại mạng là được.

 

Sau đó, anh cho người lái thuyền đến một hòn đảo nhỏ xinh đẹp.

 

Khi cập bến, anh nắm tay tôi bước xuống.

 

“Nhìn xem, em có thích không?”

 

Tôi gật đầu:

 

“Ừm, phong cảnh thật đẹp.”

 

“Em đặt tên cho đảo đi.”

 

“Em á?”

 

“Ừ, đảo này là anh mua cho em.”

 

Chờ chút.

 

Tôi trừng mắt nhìn anh:

 

“Anh lấy đâu ra tiền mua đảo?! Còn dám nói không giấu quỹ đen à?!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/trom-giau-anh-di/chuong-8.html.]

 

Thấy tôi sắp nổi bão, Lục Thương Thảo cười trốn ra xa, vừa chạy vừa oán than:

 

“Đào Kim, em có dị ứng với lãng mạn à?!”

 

Tôi đuổi theo không buông.

 

Cuối cùng cả hai mệt đến mức nằm lăn trên bãi cát mềm mịn, anh ôm lấy tôi:

 

“Là anh nhận việc riêng kiếm thêm. Tiền đó anh dành dụm lâu lắm, chỉ để tạo bất ngờ cho em thôi đấy.”

 

Nghe vậy, tôi cũng chẳng giận nữa, nằm trong vòng tay anh, lắng nghe tiếng sóng biển, mắt nhắm lại, tận hưởng phút giây yên bình và hạnh phúc này.

 

“Lục Thương Thảo, cảm ơn anh vì đã yêu em.”

 

Anh đã khiến tôi không còn sợ hãi, không còn cô đơn.

 

Cũng dạy tôi cách mở lòng, tin tưởng một người.

 

13

 

Sau khi trở về, Lục Thương Thảo quyết định công khai thân phận của tôi.

 

Anh nói, chỉ có như vậy mới thật sự bảo vệ được tôi.

 

Cư dân mạng lúc này hoàn toàn sững sờ:

 

【Thiếu gia nhà họ Lục, bị chửi hai năm trời mà không biện hộ lấy một câu, đúng là tình yêu chân thành!】

 

【Trời đất ơi, Đào Kim kiếp trước chắc cứu cả thiên hà!】

 

【Có chồng như vậy, đánh tôi tôi cũng cười được!】

 

【…】

 

Các chương trình truyền hình, kịch bản mời gọi liên tục.

 

Nghĩ đến vụ nói thật lòng trong livestream lần trước, tôi không dám nhận bừa.

 

Chỉ chọn một kịch bản mình yêu thích, rồi chuẩn bị nhập đoàn đóng phim.

 

Điều lạ là, từ hôm đó, tôi không còn bị lộ nội tâm nữa.

 

Cho đến một buổi sáng sớm…

 

Tôi bị đánh thức bởi người nào đó đang nỗ lực trong chăn.

 

Tôi lườm, thầm mắng trong đầu: 【Đồ biến thái】

 

Chỉ thấy Lục Thương Thảo ngẩng đầu, ánh mắt vô tội:

 

“Chúng ta là vợ chồng, đang làm chuyện hợp pháp, sao lại là biến thái chứ?”

 

Tôi thầm nghĩ: Xong rồi…

 

 

 

Loading...