Ti Tiện - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-05-08 17:25:03
Lượt xem: 2,242

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi Lâm Mặc nói không muốn có con, chúng tôi cũng từng chuẩn bị mang thai, nhưng ba tháng trôi qua, tôi vẫn không có dấu hiệu gì, anh ta liền cười cười đề nghị với tôi rằng trẻ con ồn ào lắm, chi bằng làm DINK.

Tôi lén đi kiểm tra, xác nhận cơ thể mình hoàn toàn bình thường, bèn cho rằng chắc anh ta có vấn đề về sức khỏe, sợ làm tổn thương lòng tự trọng của anh ta, thêm nữa, sau này anh ta bị tai nạn giao thông, tôi lại cảm thấy dằn vặt trong lòng, nên cũng chưa từng nhắc đến chuyện muốn có con với anh ta.

Mãi đến kiếp này tôi mới phát hiện ra, hóa ra trong thời gian chuẩn bị mang thai, anh ta vẫn luôn lén bỏ thuốc vào đồ ăn thức uống của tôi.

"Tôi ở đây còn có hồ sơ mua thuốc của Lâm Mặc ở hiệu thuốc, cả kết quả kiểm tra sức khỏe của chính tôi nữa."

Tôi đưa tất cả các loại giấy tờ này ra, tin đồn tự sụp đổ, thậm chí càng chứng minh rõ hơn rằng Lâm Mặc không hề yêu tôi, và còn ngoại tình trong hôn nhân.

Hàng loạt bằng chứng được đưa ra, như tát thẳng vào mặt mẹ chồng, khiến khuôn mặt già nua của bà ta nóng ran và đỏ bừng.

Thế nhưng bà ta vẫn nghiến răng, cố gắng biện hộ.

Đúng lúc này, thằng bé kia hình như hiểu chuyện, lại hình như không hiểu, ngang ngược và tự hào hét lên: "Bố nói rồi, chỉ muốn có một mình con thôi, bố chỉ yêu một mình con!"

Lời nói trẻ thơ vô tư, mọi chuyện đã sáng tỏ hoàn toàn.

Những người xung quanh nhìn tôi với ánh mắt đồng cảm.

Tôi không hề bận tâm, ngay từ khi quyết định vạch mặt Lâm Mặc, tôi đã lường trước được kết quả tồi tệ nhất.

Nhưng dù có tệ đến đâu, cũng tốt hơn kiếp trước rất nhiều, khi tôi mất cả người lẫn của, c.h.ế.t không nhắm mắt.

Bên cạnh cũng có người hàng xóm thẳng tính bực bội chỉ vào mẹ chồng nói: "Cái gia đình này quá đáng thật đấy, con trai mình làm ra chuyện tày trời như vậy, còn dám ra đây la lối à? Lại còn lừa gạt người ta nữa chứ, đúng là không cần sĩ diện gì cả!"

"À nói mới nhớ, cái người đàn ông này tôi quen, hình như tôi thấy anh ta từng dẫn một người phụ nữ lạ mặt về khu nhà mình, thằng bé này chắc cũng là con của người phụ nữ đó rồi."

"Trước đây tôi còn thấy anh ta đến phòng bảo vệ yêu cầu xóa camera ghi hình nữa cơ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/ti-tien/chuong-10.html.]

"......"

Những người khác nhao nhao phụ họa theo.

Bố chồng và mẹ chồng liếc nhìn nhau, cả hai rõ ràng đã hoảng sợ, vội vàng đẩy Lâm Mặc muốn lủi mất.

Sao tôi có thể để mọi chuyện dễ dàng vậy được?

"Ngoài ra còn một chuyện nữa." Tôi nhìn những người hàng xóm vừa rồi đầy bức xúc bênh vực mình: "Trước đây tài sản của tôi đều do Lâm Mặc giữ, nhưng anh ta đã đem đi đầu tư hết cho người phụ nữ khác, vì thế tôi định khởi kiện Lâm Mặc, hoan nghênh mọi người đến tòa án để hóng chuyện."

"Ngoài ra, ai có ảnh chụp Lâm Mặc với người phụ nữ khác hoặc bằng chứng nào khác, tôi sẽ mua lại với giá cao."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Lời này vừa nói xong, những người hàng xóm nhao nhao hô vang cổ vũ tôi, mong tôi thắng kiện.

Lâm Mặc tức đến mức run lên: "Tô Lâm, cô thật sự muốn làm ầm ĩ đến mức này sao?"

Tôi cười nhìn anh ta: "Chứ còn sao nữa? Tiền tiết kiệm của tôi bị anh ném hết cho Tề San San, nuôi một đứa con lớn thế này, chẳng lẽ tôi còn phải cam tâm tình nguyện nuôi giúp hai người sao?"

"Thật ra không kiện cũng được, bảo bố mẹ anh trả lại tiền đây, chuyện này có thể dừng lại tại đây."

Lời tôi vừa dứt, mẹ chồng lập tức quay sang Lâm Mặc nói: "Lâm Mặc, lần này mẹ thật sự không giúp được con nữa rồi, mẹ nuôi con bao nhiêu năm nay, tiền nong đã tiêu hết từ lâu rồi, trong tay chỉ còn chút tiền dưỡng già thôi, làm sao giúp con được đây?"

"Hơn nữa, con cũng đã lập gia đình rồi, chuyện này là việc riêng của hai vợ chồng con, hai đứa tự giải quyết đi."

Nói rồi, mẹ chồng kéo bố chồng vẫn còn đang ngớ người đứng bên cạnh, trong tiếng chỉ trỏ bàn tán của mọi người, vội vàng che mặt bỏ đi trong sự xấu hổ.

Ngay cả Lâm Mặc họ cũng không thèm mang theo.

Cũng đúng thôi, vốn dĩ họ đâu có yêu thương gì Lâm Mặc, làm sao có thể giúp anh ta được chứ?

Kiếp trước, họ miệng nói vì Lâm Mặc mà suy nghĩ, cũng chỉ là bởi vì có thể dựa vào việc anh ta bị tàn tật để tống tiền tôi và bố mẹ tôi, kiếp này, mọi chuyện đã sáng tỏ, họ còn phải bỏ tiền túi ra giúp đỡ đứa con này, đương nhiên sẽ không đời nào đồng ý.

Loading...