THẾ THÂN BỎ TRỐN - 9

Cập nhật lúc: 2025-04-30 07:34:01
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi lao về phía anh ấy: "Tạ Thận anh không có lương tâm à!! Mau trả lại cho tôi năm triệu tệ!!"

 

Tạ Thận vững vàng đỡ lấy tôi: "Không trả."

 

"Anh bảo không trả, vậy anh bị bán đi năm triệu mà không cho tôi phần nào à?"

 

"Anh bị bán đi à, cái này là đã thương lượng từ đầu rồi chứ!! Mau trả lại cho tôi!"

 

Anh ấy không động lòng: "Không."

 

Tôi tức giận.

 

Tức giận.

 

Tức giận.

 

Tạ Thận cúi đầu: "Bà xã, dỗ tôi đi, tôi sẽ trả lại cho em."

 

Rõ ràng là tôi đang tức giận, còn phải dỗ anh ấy.

 

Tức giận hơn nữa.

 

Tôi chui vào chăn không thèm để ý đến anh ấy.

 

Tạ Thận thì bình tĩnh, không hề lo lắng.O Mai d.a.o muoi

 

Năm triệu! Đó là năm triệu!

 

Con người không thể vì sĩ diện mà không cần tiền được.

 

Tôi từ trong chăn đưa tay ra, túm lấy vạt áo của Tạ Thận.

 

"Em sai rồi."

 

Tạ Thận rất giỏi câu dẫn người khác.

 

Anh ấy không thèm để ý tôi, cứ như không nhìn thấy tôi.

 

Tôi dùng sức kéo anh ấy lại: "Tạ Thận, em sai rồi."

 

Tôi chui ra khỏi chăn, ôm anh ấy từ phía sau: "Chồng à, tất cả là lỗi của em, đừng giận nữa mà."

 

Tay tôi đưa xuống dưới.

 

Đàn ông, thật dễ dỗ.

 

Ai ngờ Tạ Thận nắm lấy cổ tay tôi: "Đừng làm bậy."

 

Tôi: ?

 

Sao cái này cũng không được vậy?

 

Vậy thì làm sao để dỗ anh ấy đây?

 

Chẳng biết làm sao rồi.

 

Trước đây tôi thường dỗ anh như vậy.

Có vẻ như lần này Tạ Thận thật sự rất tức giận.

Tôi vòng tay ôm chặt lấy eo anh.

Lần này không còn mò mẫm lung tung nữa.

Tôi nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi."

Xin lỗi vì đã im lặng rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/the-than-bo-tron/9.html.]

Xin lỗi vì ngay từ đầu đã lừa dối anh.

Tôi không muốn ở bên anh với thân phận của một người khác.

Tôi áp sát vào lưng anh, nhỏ giọng nói: "Em biết anh có thể phân biệt được."

Em chỉ là muốn anh đến tìm em thôi.

Em chỉ là, lòng tham không đáy thôi.

Lâm Tuyết có bạn trai, ghét anh ấy.

Rời khỏi sự giám sát của ông Lâm và gặp Tạ Thận, chắc chắn sẽ trực tiếp nói cho anh ấy sự thật.O Mai d.a.o muoi

Lâm Tuyết có trong danh bạ bạn bè WeChat của tôi hiện tại.

Mấy hôm nay tôi đăng bài trên vòng bạn bè khá nhiều.

Tìm vị trí cụ thể của tôi qua vòng bạn bè không phải là chuyện khó.

Anh thật sự đã đến tìm tôi rồi.

Lồng n.g.ự.c nặng trĩu, thật khó chịu.

Muốn anh ôm tôi.

"Tạ Thận, thực ra em rất thích anh. Anh ôm em một cái được không?"

 

13

 

Tạ Thận nói anh ấy rất dễ dỗ.

Anh ấy thực sự rất dễ dỗ.

Năm triệu đã được trả lại.

Tôi vui mừng nhảy cẫng lên.

Anh giữ tôi lại: "Năm triệu thôi, có cần thiết không?"

?

Năm triệu thôi, hai từ này có thể dùng chung với nhau sao?

"Năm triệu đã bán em đi, thật là không có chí tiến thủ. Cái dây chuyền em tặng tôi lần trước còn không chỉ giá này."

Ê?

Lần trước là chiếc dây chuyền ngọc lục bảo sao?

Tôi cứng miệng: "Cái đó không giống."

"Không giống chỗ nào?"

"Đó là tôi vất vả kiếm được."

Tạ Thận lạnh lùng nói: "Ừ, vất vả bán chồng đi rồi kiếm được."

Chuyện này không thể mở ra sao?

Tôi chui vào trong lòng anh, ngẩng đầu nũng nịu: "Đừng nhắc đến chuyện đó nữa mà, làm ơn đi, chồng à, anh có nỡ để em mãi mãi cảm thấy có lỗi không?"

 

Tạ Thận: "Có chứ."

Nụ cười của tôi lập tức biến mất, khuôn mặt không cảm xúc chỉ tay ra ngoài cửa: "Ồ, vậy thì anh có thể đi đi, tối nay ra ngoài ngủ trên ghế sofa, đừng có ôm em."

 

Loading...