Thập niên 70: Mang theo siêu thị tươi sống trọng sinh - Chương 14: Chứng cứ của cô từ đâu tới
Cập nhật lúc: 2025-02-25 02:01:38
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiểu Khả, uống giấm đi.”
Anh trai lên tiếng, Lục Vân Khả cũng không hề do dự, bưng bát lên, uống vài ngụm, uống dấm chua toàn bộ xuống bụng, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay của cô nhăn thành một đoàn.
Trong nháy mắt, một cái cốc gốm sứ đưa tới, bên trong chứa nước ấm áp.
“Uống thêm chút nước rửa miệng, chua lắm.”
“Cám ơn. "Lục Vân Khả đỏ mặt nói cám ơn, cũng không dám trực tiếp dùng cốc gốm huyên môn của Tô Hoan, đổ nước vào trong bát vừa rồi, cầm bát uống.
Tô Hoan xoay người vào phòng bếp, lúc đi ra, trong tay bưng một chén canh trứng gà.
Cổ họng vừa bị xương cá kẹt, đoán chừng ăn cơm cũng có chút kéo cổ họng, uống chút trứng gà hoa, ít nhất phải lấp đầy bụng trước.
Lục Vân Khả theo bản năng nhìn Lục Vân Xuyên, thấy anh trai gật đầu, nàng mới cẩn thận nhận lấy chén, uống từng ngụm từng ngụm.
Tô Hoan chỉ cảm thấy trong lòng buồn bực.
Hai anh em này, thật sự coi nàng là hồng thủy mãnh thú.
Ngay cả cô lấy lòng cũng không muốn tiếp nhận.
Nhưng Tô Hoan trong lòng rõ ràng, suy cho cùng là cô tạo nghiệt quá nhiều, cho hai đứa nhỏ trong lòng tạo thành bóng ma rất sâu, đối phương như thế đề phòng cô cũng có thể tha thứ
Nhưng, ông trời cho cô cơ hội sống lại một lần, cô nhất định sẽ tạo cho hai anh em một tuổi thơ tốt đẹp!
Về phần Lục Vân Xuyên đề nghị ly hôn?
Chỉ cần cô không muốn, anh sẽ không rời đi được!
Dọn dẹp phòng bếp xong, Tô Hoan tiến đến bên cạnh Lục Vân Xuyên, cười híp mắt hỏi:
“Chuyện Tô Văn Kiệt giải quyết như thế nào? Có tiện nói với tôi không?”
Ánh mắt Lục Vân Xuyên dừng ở trên người cô, mang theo một tia tìm tòi nghiên cứu.
“Chứng cứ côbđưa ra, từ đâu mà đến?”
Hấnnhđem chứng minh thân phận đưa cho Trữ cụ trưởng xem, Trữ cụ trưởng biết được anh là quân nhân tại chức, đối với anh không có hoài nghi, hơn nữa cùng nhau chia sẻ chứng cứ Tô Hoan cho.
Trong nháy mắt, Lục Vân Xuyên hoài nghi Tô Hoan có gặp chuyện giống anh hay không.
Nếu không, cô làm sao có thể đưa ra nhiều chứng cứ như vậy?
Nếu như không phải sống lại một đời có ký ức kiếp trước, Lục Vân Xuyên cũng không có mười phần nắm chắc, chính mình có thể thuận lợi mà giải quyết chuyện này.
Trong lòng Tô Hoan "lộp bộp" một chút, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, trong nháy mắt đã tìm được cớ.
“Lần trước em về nhà mẹ đẻ, có nghe Tô Văn Kiệt nhắc tới, lúc ấy đã cảm thấy không thích hợp, cho nên để ý. thật ra em tìm cũng không tính là chứng cớ, lúc ấy em quá sốt ruột, muốn công an sớm dẫn người qua đó, đưa đám người kia ra công lý.”
Tô Hoan chớp chớp mắt nhìn Lục Vân Xuyên, làm ra một bộ vô tội
"Vân Xuyên, là em cung cấp chứng cớ có vấn đề sao?"
Nhưng ngàn vạn lần không thể để cho Lục Vân Xuyên nhìn ra mình là sống lại.
Cái này quá không thể tưởng tượng nổi, cô cũng không muốn bị coi là dị loại!
Huống chi, cô kiếp trước đã làm quá nhiều quá nhiều chuyện sai lầm, thân là vợ, không thể thay anh bảo vệ tốt gia nghiệp, làm chị dâu, hại một đôi em chồng sớm rời khỏi nhân thế.
Cô muốn chuộc tội, cũng không hy vọng Lục Vân Xuyên biết quá khứ tồi tệ của cô.
Lục Vân Xuyên không đáp lại.
Anh gắt gao nhìn chằm chằm vào matiTô Hoan, ý đồ thông qua hành vi biểu cảm phán đoán cô ra lời nói thật giả.
Qua một lúc lâu Lục Vân Xuyên mới mở miệng,
"Đám người kia không có chiêu tội, nhưng đã có đầy đủ chứng cứ chứng minh bọn họ phạmtội nghiêm trọng, chờ đợi bọn họ chính là pháp luật trừng phạt.
Lục Vân Xuyên cố ý dừng lại một chút, nhìn thấy đáy mắt Tô Hoan hiện lên một tia thô bạo cùng chán ghét, anh mới tiếp tục nói: "Cậu ta bị c.h.é.m đứt hai ngón tay, giống như cổ chân cũng bị thương, đoán chừng nửa đời sau phải què chân.”
Thật tuyệt vời!
Tô Hoan dưới đáy lòng hoan hô nhảy nhót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/thap-nien-70-mang-theo-sieu-thi-tuoi-song-trong-sinh/chuong-14-chung-cu-cua-co-tu-dau-toi.html.]
Trên mặt cũng không lộ ra chút nào.
Ban đêm.
Tô Hoan tắm rửa xong, mặc áo ngủ trở về phòng ngủ.
Dưới ánh đèn lờ mờ, Lục Vân Xuyên đang cúi đầu viết.
Sau khi nghe thấy tiếng mở cửa và tiếng bước chân từ xa đến gần, động tác của anh nhanh chóng khép cuốn sổ lại, khóa ở trong ngăn kéo, còn không quên khóa.
Tô Hoan trong nháy mắt giật mình.
Kiếp trước, tất cả mật mã của Lục Vân Xuyên đều là sinh nhật của cô, điện thoại di động máy tính của anh tùy tiện cô thấy thế nào, chưa bao giờ đề phòng cô.
Mà bây giờ, anh lại ở trước mặt cô khóa sổ lại.
Tuy rằng Tô Hoan không tò mò hắn vừa rồi viết cái gì, nhưng loại này cảm giác bị người phòng bị, không dễ chịu lắm.
Tô Hoan không trách Lục Vân Xuyên không tín nhiệm cô, ai bảo cô hồ đồ, đã làm nhiều chuyện sai lầm như vậy?
Cô rầu rĩ không vui nằm ở trên giường, đưa lưng về phía cửa, mặt hướng vách tường, nhìn dán tường dùng báo chí.
Đang nhìn nhập thần, cô cảm giác giường lún xuống một chỗ, rất nhanh, bên người nhiều tràn ngập hormone hô hấp.
Tô Hoan đè nén xúc động trong lòng, tận lực đem lực chú ý đặt ở nội dung báo chí, nhưng cảm giác tồn tại của Lục Vân Xuyên thật sự là quá mạnh mẽ, cô căn bản không bỏ qua được.
Cảm giác ấm áp ở nửa người dưới khiến cô ý thức được thân thích của mình đến, vội vàng bò dậy
“Sáng mai, đi thị trấn đi.”
Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
“Sáng mai, đi lấy giấy ly hôn đi.”
Tô Hoan nhắm hai mắt lại, không có đáp lại.
Nửa đêm, Tô Hoan bị cơn đau bụng dưới đánh thức.
Giường là nửa vòng vây, Tô Hoan nếu muốn xuống giường, chỉ có thể từ trên người Lục Vân Xuyên nhảy qua
Cô không muốn đánh thức Lục Vân Xuyên, cho nên biên độ động tác rất nhỏ, rón rén Trèo ra ngoài.
Chân dài mảnh khảnh vừa vượt qua thân thể Lục Vân Xuyên, người vốn đang ngủ say lại phút chốc mở mắt.
Trong đêm tối, ánh sáng đáy mắt anh giống như dã thú hung mãnh, khóa chặt Tô Hoan, làm cho cô giống như bị người hạ định thân phù, không thể động đậy.
“Nhà vệ sinh.”
Tô Hoan gian nan nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói: "Em muốn đi vệ sinh một chút."
Mặc kệ Lục Vân Xuyên phản ứng thế nào, động tác của cô nhanh chóng xoay người xuống giường, đi thẳng tới
Sau khi cô đi, Lục Vân Xuyên nhìn chỗ cô vừa nằm, trên giường nhuộm đẫm Một đóa hoa màu sắc diễm lệ nở rộ.
Nghĩ đến cô vừa đi gấp gáp, cái gì cũng không lấy, Lục Vân Xuyên thở dài, quen thuộc từ trong ngăn tủ lấy đồ ra, đi ra cửa.
Tô Hoan trốn trong toilet than thở.
Đều tại Lục Vân Xuyên, nếu không là anh đột nhiên tỉnh lại, cô nhất định sẽ dựa theo kế hoạch, xuống giường sau khi trước lấy đai nguyệt sự mang, lại đến nhà vệ sinh.
Kết quả bị anh làm cho hoảng sợ, cô ngay cả đai nguyệt sự cũng quên lấy!
Đáng thương cô thân mang không gian, bên trong nguyên liệu nấu ăn ngàn vạn, lại tìm không thấy đồ vật chính mình cần.
Tại Tô Hoan lần thứ năm thở dài thời điểm, một cái khớp xương rõ ràng tay từ cửa gỗ phía trên vươn vào.
Tô Hoan cả người cứng ngắc, run rẩy thanh âm hỏi: "Ai!
“Là tôi, đưa đồ cho cô.”
Giọng nói quen thuộc truyền đến, Tô Hoan tập trung nhìn, quả nhiên, trên tay kia cầm là đai nguyệt sự cô cần
“Cám ơn...... Cám ơn.”
Tô Hoan nắm lấy, nghe được tiếng bước chân đi xa về sau, mới thật dài hô ra một ngụm trọc khí, dùng tốc độ nhanh nhất đổi tốt đai nguyệt sự, lúc này mới cẩu ôm lưng trở về phòng.
Sau khi nằm trên giường, cô nhắm mắt lại và đưa ý thức vào không gian.
Cô đau bụng kinh quá nghiêm trọng, cho nên Lục Vân Xuyên ở tất cả những nơi cô có thể đi, đều chuẩn bị thuốc giảm đau cô thường uống.