Thập niên 70: Mang theo siêu thị tươi sống trọng sinh - Chương 11: Nghi ngờ bọn họ là gián điệp

Cập nhật lúc: 2025-02-20 02:10:04
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ, vậy mẹ ngồi ở chỗ này nghỉ ngơi, con phải nhanh chóng đi cứu Văn Kiệt, nếu chậm một chút, vạn nhất nó bị người đánh tàn phế làm sao bây giờ?"

Nghe vậy, Trần Kim Hà vội vàng hoảng nói: "Ngươi nhưng nhất định phải đem em trai của ngươi an toàn mang về!"

Tô Hoan xòe hai tay ra: "Đã qua lâu như vậy rồi, ai biết nó bị đánh bao nhiêu trận? Con chỉ có thể cam đoan lúc nó trở về còn sống, cái khác không có cách nào cam đoan.”

”Ta mặc kệ, con phải......”

"Mẹ, đã đến lúc này rồi, mẹ còn dây dưa với con không cho con đi, là không muốn Văn Kiệt sống tốt sao?"

Mẹ Trần ngượng ngùng câm miệng, đưa mắt nhìn Tô Hoan lôi Lục Vân Xuyên đi.

Anh em Lục gia theo sát phía sau.

Chờ đi ra một đoạn khoảng cách, bảo đảm không người chú ý tới bên này, Tô Hoan lập tức buông lỏng ra túm lấy Lục Vân Xuyên tay, hai trắng nõn bàn tay nhỏ bé cầm lấy Áo trắng, có chút câu nệ.

"Em biết em không nên mở miệng với anh, nhưng em vẫn hy vọng anh có thể giúp em.”

Lục Vân Tiêu liếc mắt nhìn cô.

“Chị có biết kẻ bắt cóc Tô Văn Kiệt là ai không? đó đều là một đám người liều mạng chỉ biết tiền không biết người! anh trai tôi cho dù thân thủ có tốt hơn nữa, cũng không có khả năng đơn đả độc đấu với nhiều người như vậy, chị không biết sao? Là đẩy anh trai tôi vào hố lửa sao?”

Tô Hoan lắc đầu: "Chị không phải muốn cho Vân Xuyên mạo hiểm, chị chỉ là hy vọng anh ấy có thể giúp ta kéo dài một chút thời gian. Chị hiện tại đi cục công an báo án, chỉ cần trước khi công an đến, ngăn cảm những người đó không cho bọn họ rời đi là được."

“Nếu chỉ vì Tô Văn Kiệt, tôi khẳng định không có mặt mũi mở miệng, nhưng đám người kia tổn thương đâu chỉ có một mình Tô Văn Kiệt? Bọn họ tính kế khiến rất nhiều người rơi vào bẫy của bọn họ, nghiện cờ b.ạ.c không nói, còn thua hơn phân nửa tài sản.”

"Tôi biết bài quỷ không xứng bị đồng tình, nhưng lấy đám người trình độ này tâm ngoan thủ lạt, nếu như không thể đem bọn họ bắt lại, sẽ chỉ có càng ngày càng nhiều người bị bọn họ làm hại đến cửa nát nhà tan!"

Tô Hoan ánh mắt sáng quắc nhìn Lục Vân Xuyên, ngữ khí khẳng định: "Anh sẽ giúp em, đúng không?"

Tuy rằng, cô không biết vì sao Lục Vân Xuyên nhất định phải ly hôn với cô, mà thái độ đối với cô trở nên lãnh đạm.

Nhưng cô biết, người đàn ông này, n.g.ự.c anh có tình yêu lớn, anh sẽ không nhắm mắt làm ngơ với chuyện này.

Quả nhiên, Tô Hoan nói xong, Lục Vân Xuyên gật đầu: "Được. Tôi đi ngăn cản bọn họ, cô đi cục công an báo án."

“Anh”

“Hai người cùng Tô Hoan đến cục công an báo án.”

”Em không muốn, em muốn đi cùng anh trai. "Lục Vân Tiêu cứng cổ.

Bàn tay to của Lục Vân Xuyên khoác lên vai Lục Vân Tiêu: "Em đi, anh còn phân tâm bảo vệ em, bó tay bó chân càng không an toàn.”

Lục Vân Tiêu trong nháy mắt đỏ bừng mặt.

Bị anh ruột của mình ghét bỏ, vẫn là trước mặt người cậu ghét nhất, loại cảm giác này đáng c.h.ế.t khó chịu!

Cũng may, Tô Hoan không có giống như thường ngày, mượn cơ hội đối với cậubchâm chọc khiêu khích, mà là vội vã rời đi.

Phương hướng, đương nhiên là cục công an.

Lục Vân Tiêu và Lục Vân Khả liếc nhau, cuối cùng vẫn đuổi kịp Tô Hoan.

Đến cục công an, Tô Hoan trực tiếp đem chứng cớ mình thu thập được lấy ra.

"Đồng chí công an, thôn Phạm Trại có người tụ tập đánh bạc, hơn nữa đánh bạc là người cố ý. Lừa đảo bày ra, tôi hoài nghi, người thiết lập lừa đảo, là gián điệp!"

Có trời mới biết, lúc Tô Hoan nói những lời này, trong lòng có bao nhiêu sợ hãi, liền

Ngay cả chân bụng cũng đang run rẩy.

Kiếp trước, nàng cũng là về sau mới biết được, dụ dỗ Tô Văn Kiệt đi đánh bạc là Nhóm người, là một tổ chức khổng lồ.

Người cầm quyền đằng sau tổ chức kia là ai, cho đến trước khi chết, Tô Hoan cũng không biết m.

Nhưng cô biết, đám người này dùng phương thức đánh bạc, từng chút từng chút xâm chiếm vùng đất mà họ đang sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/thap-nien-70-mang-theo-sieu-thi-tuoi-song-trong-sinh/chuong-11-nghi-ngo-bon-ho-la-gian-diep.html.]

Đánh bạc a, một khi dính vào, căn bản là cai không xong.

Mà người nghiện, thanh niên có tiền đồ tốt, cũng có quan to quý nhân, những nhị thế tổ kia, đem gia bại sạch, thậm chí đưa tay hướng quốc gia.

Đời trước, bởi vì đánh bạc, náo loạn thật lớn.

Hết lần này tới lần khác lại là ở thời điểm cải cách mở cửa, tuy nói không có lan đến toàn bộ Trung Quốc, nhưng vẫn là mang đến ảnh hưởng không nhỏ.

Tô Hoan đời trước làm rất nhiều chuyện sai lầm, gián tiếp hại mấy cái mạng người, nhưng cô may mắn được ông trời yêu thương, lại cho cô sống lại một lần cơ hội, cả đời này, cô sẽ không lại dẫm vào vết xe đổ, vả lại, sẽ lợi dụng khả năng "Tiên tri", đi trợ giúp càng nhiều người.

Mà cái mà Tô Hoan gọi là chứng cứ, cũng là cô căn cứ trí nhớ kiếp trước chắp vá đi ra.

Thật ra cũng không thể gọi là chứng cứ, nhưng cô nhắc tới "gián điệp", công an sẽ không bỏ qua.

Chỉ cần công an xuất động, là có thể tìm hiểu nguồn gốc, bắt được càng nhiều người xấu.

Quả nhiên, nghe xong Tô Hoan báo án, mặc dù cảm thấy khiếp sợ, nhưng công an vẫn tổ chức nhân lực.

Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

Hai anh em Lục Vân Tiêu cũng không có theo vào cục công an, mà là ở ngoài cửa chờ, lại đợi hơn nửa ngày, cũng không có đợi được người đi ra.

“Người phụ nữ kia sẽ không phải lại đang đùa giỡn chứ? Cô ta để cho anh cả một mình mạo hiểm, chính mình lại vụng trộm chạy mất

Lấy nhân phẩm kiếp trước của Tô Hoan, Lục Vân Tiêu có hoài nghi như vậy, một chút cũng không oan uổng cô!

Lục Vân Khả kéo góc áo anh hai: "Hình như đi ra. “

Lục Vân Tiêu mở to hai mắt nhìn, quả nhiên thấy Tô Hoan đi theo một đám công an mặc đồng phục ăn mặc chỉnh tề.

Tô Hoan liếc mắt một cái liền nhìn thấy hai anh em, vẫy tay với bọn họ, nhưng hai người kia lại

Đứng yên tại chỗ.

Bất đắc dĩ, Tô Hoan đành phải tiến lên, một tay bắt một cái, đưa hai người mang theo lên xe cảnh sát.

Ngồi trong xe, Lục Vân Tiêu vẫn như lọt vào sương mù.

Cậu đi xe nhỏ.

Chiếc xe này là xe cảnh sát.

Xe chạy ước chừng hơn mười phút, Tô Hoan lập tức kêu dừng: "Công an đồng chí, chính là nơi này!"

Một chỗ thoạt nhìn khá hoang tàn, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng người kêu rên.

Lục Vân Xuyên động tác lưu loát trèo tường vào sân, liền nhìn thấy Tô Văn Kiệt cùng với hồ bằng cẩu hữu của cậu, bị đám người kia đè trên mặt đất nện.

Lục Vân Xuyên khoanh tay đứng trong góc tối xem kịch vui.

Tô Văn Kiệt.

Kiếp trước, tất cả bi kịch của Lục gia đều bắt nguồn từ Tô gia, bắt nguồn từ cậu.

Làm lại một đời, anh ngại hoài bão của mình cùng điểm mấu chốt, không có chủ động tìm cậu báo thù, là bởi vì anh không muốn làm thất vọng nghề nghiệp của mình cùng với huân chương trên vai.

Nhưng không có nghĩa là, anh không hận Tô gia, không hận Tô Văn Kiệt.

Không chủ động, là bởi vì giới hạn cùng thiện lương của anh.

Không giúp đỡ, là bởi vì đáy lòng anh dâng lên hận.

“Đừng đánh nữa đừng đánh nữa, chị tôi thật sự sẽ gom tiền mà!”

“Lời này nghe được lỗ tai tao đều sinh kén, không phải là không nhìn thấy tiền sao?”

”Tao nói rồi, hôm nay là kỳ hạn cuối cùng, không lấy tiền ra, mày đừng nghĩ toàn bộ phải rời khỏi nơi này!"

Người lên tiếng lấy d.a.o ra, d.a.o bị mài bóng loáng sắc bén, Tô Văn Kiệt thậm chí có thể nhìn thấy bộ dáng chật vật của mình.

Loading...