8.
Rõ ràng là ngày cuối cùng của lễ Du Thần, theo lý mà nói, người tham gia sẽ ít đi rất nhiều.
Nhưng có vẻ như mọi người đều biết hôm nay trong đoàn người có Địa Tạng Vương, vì vậy, số lượng người còn đông đúc hơn cả hai ngày trước.
Hai bên đường, vô vàn người dân đang cầu phúc, ai nấy đều mang trên mặt nụ cười.
Lúc này, trời thậm chí còn chưa sáng, nhưng trên đường phố lại sáng rực như ban ngày, khói từ pháo nổ bao trùm cả một con phố.
Tôi cố gắng trong đám đông, tìm kiếm bóng dáng của Chu Nặc và Trần Thanh.
Đã qua một tiếng đồng hồ.
Tôi vẫn chưa thấy họ ở đâu.
Ngay khi tôi đang suy nghĩ có nên gọi điện cho Trần Thanh hay không, bỗng nghe thấy một tiếng thét thê lương từ đám đông!
Ngay lập tức, một người phụ nữ tóc tai bù xù ôm chặt lấy đứa trẻ lao vào đám đông, bất chấp mọi thứ quỳ xuống ở phía trước đoàn người!
Đó là Chu Nặc! Lúc này bà ấy đã chảy m.á.u thất khiếu, nước dãi chảy đầy miệng, toàn thân run rẩy, có vẻ như đã không còn tỉnh táo.
"Sư phụ cứu tôi! Tà thần đang ở trong người mẹ tôi!"
Một tiếng thét thương tâm đã át đi cả tiếng trống và lệnh gõ.
Đó là giọng của Trần Thanh!
"Trưởng đoàn! Đừng ngừng trống pháo, càng to càng tốt!"
Tôi hét lớn về phía trưởng đoàn.
Trưởng đoàn vội vàng giật lấy trống và chỉ huy mọi người nỗ lực gõ vang!
Tôi vứt bỏ áo cà sa, tháo chuỗi hạt, bước nhanh về phía Chu Nặc.
"Chu Nặc! Bà lừa tôi! Bà nghĩ rằng chỉ cần làm vậy thì có thể loại bỏ tôi sao?! Nhanh chóng rắc hết tro hương trên người bà đi! Nếu không, bà có tin rằng tôi sẽ khiến cả ba thế hệ con cháu của bà đều ch//ết không yên không?!"
Giọng nói quen thuộc của tà thần vang lên, nhưng lần này trong giọng nói đã có một nỗi sợ hãi sâu sắc.
Lúc này Chu Nặc đã ngã xuống đất.
Tôi có thể thấy, bà ấy đang nắm chặt trong tay một nắm tro hương, và toàn thân đều được phủ đầy tro hương trắng.
Đây là để ngăn tà thần chạy trốn!
Hành động này của Chu Nặc rõ ràng là đánh cược cả tính mạng!
"Ngươi dám!"
Tôi hét lên! Cắn c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay, mạnh tay đánh vào người Chu Nặc!
"Đi ra cho ta!"
Cú đánh này đã làm tà thần trong người Chu Nặc bay ra ngoài, va mạnh vào đội quân tiên phong mở đường phía trước!
Ngay lập tức, một bóng dáng mặc y phục cổ đại, toàn thân phủ đầy tro trắng hiện ra!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/quan-tuong-thu-du-than/chuong-5.html.]
Tà thần xuất hiện!
"Có điều thiện tích đức, thề cứu độ chúng sinh, trong tay cầm phất trần, rung lên cửa địa ngục."
"Tuyên, Tăng Tổn nhị tướng hộ pháp gi3t tà thần."
"Úm, bát la mạt lân đà ninh, sa bà kha!"
"Xuất trận!"
Tôi không cho hắn bất kỳ cơ hội nào, với sự hỗ trợ của nhiều thần thánh trong đoàn người, lần này hắn không thể trốn thoát!
Khi câu chú vừa được đọc xong, những người đã đóng vai U Linh, Hổ, Tăng Tổn nhị tướng, cho đến nhiều vị thần hộ pháp khác, đều run lên!
Cả đôi mắt biến thành hình đồng tử, chỉ trong chốc lát, đã bước vào vị trí bao vây bóng trắng đó!
"Á!! Ta sẽ liều mạng với các người!!"
Chỉ nghe tà thần hét lên một tiếng thê thảm, một làn khí khô mát từ hư không hiện ra!
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Bóng dáng cưỡi ngựa xuất hiện từ phía sau đường phố.
Hắn thậm chí còn có binh m
Có vẻ hắn đã lôi ra các chiêu thức bí mật.
"Đánh trống chiến tranh Bắc Đẩu! Gõ mạnh lên cho tôi! Đốt sạch sẽ cả xe pháo đó đi!"
Trưởng đoàn lúc này đã phản ứng lại, nắm lấy một cái loa lớn, hét lớn về phía sau!
Lúc này, dưới ánh sáng của pháo nổ và tiếng nổ vang, dường như tất cả các bức tượng thần đều nhăn mặt.
Thấy cảnh này, tôi cảm thấy rất yên lòng.
Một tà thần nhỏ chặn đường thì được, nhưng dám đánh trả lại thì đúng là không biết sống ch//ết?
Nếu hắn không ch//ết lần này, chuyện không chỉ dừng lại ở nhà Chu Nặc, mà còn có rất nhiều chính thần Chủ Thần đang không thể đứng vững.
Những kê đồng không quen với tật xấu của tà thần này, cầm ba cổ xoa, d.a.o lớn đầu hổ lao lên phía trước.
Dưới sự hỗ trợ của trống chiến Bắc Đẩu, tà thần và binh mã của hắn không thể chống chịu nổi nửa vòng.
Chỉ một lần xông lên, đã bị tiêu diệt không còn một mảnh!
Khi làn khói hoàn toàn tan biến.
"Mở đầu thắng lợi! Thần uy hiển hiện! Các vị thần tuyên phạt tà trừ ác, ban phúc cho chúng sinh!"
Trưởng đoàn đã rất kịp thời lớn tiếng hô lên vài câu.
Nhiều người dân đứng xem bên đường đồng loạt quỳ xuống, tiếng cầu nguyện cảm ơn vang lên, thậm chí át cả tiếng pháo nổ mù trời!
Cảnh tượng này, thật thật kích thích, trăm năm khó gặp một lần!
Cũng vì sự kiện này, mà nghi lễ thờ thần đã đạt tới cao trào nhất!
Mà tôi thì dẫn theo gia đình Chu Nặc đang hôn mê, nhanh chóng tới bệnh viện gần nhất.