Nghe tin Lý Tống muốn đưa mình về quê ngay trong chiều nay, mẹ chồng nổi trận lôi đình:
"Cái gì! Mày muốn đuổi mẹ về quê chiều nay sao?"
"Hôm qua mày còn nói cho mẹ ở lại đây thêm hai tháng cơ mà! Giờ lại muốn đuổi mẹ đi?"
Lý Tống đã cởi áo vest, bắt đầu cúi xuống thu dọn hành lý cho bà ta.
Thấy con trai mình nói là làm, bà ta liền ngồi phịch xuống vali:
"Tàu cao tốc về quê hôm nay hết vé rồi!
"Chẳng lẽ mày bắt mẹ đi máy bay sao? Mẹ bị chứng sợ không gian kín, ép mẹ lên máy bay chẳng khác gì muốn g.i.ế.c mẹ!"
Lý Tống mở điện thoại kiểm tra, đúng là không còn vé thật.
Dù sao ba năm trời bị hạn chế đi lại, đây cũng là mùa hè đầu tiên mọi người có thể đi du lịch, vé tàu xe đều rất khó mua.
Thấy con trai mua không được vé, mẹ chồng lại bắt đầu hớn hở:
"Ngay cả ông trời cũng muốn mẹ ở lại thêm vài ngày với cháu nội!
"Vậy mà con ruột lại muốn đuổi mẹ đi, đúng là trời long đất lở!"
Bà ta đứng dậy, lôi hết đống quần áo vừa được xếp vào vali ra ngoài.
"Mẹ nói cho mày biết, mẹ không phải không muốn đi.
"Chỉ cần mày mua được vé tàu hôm nay, mẹ lập tức đi ngay!
"Nhưng mua không được, thì đó là ý trời!
"Ý trời không thể trái, nếu trái ắt sẽ bị báo ứng!"
Lý Tống xoa trán, vẻ mặt đau đầu.
Anh ấy liếc sang tôi, nhưng lại thấy tôi đang cười.
Anh nhắn tin:
【Em còn cười được? Không mau nghĩ cách đi!】
Chồng đã đích thân cầu cứu vợ giúp đuổi mẹ ruột của anh ấy đi, sao tôi có thể không giúp được?
Thế là, tôi giả vờ mở điện thoại kiểm tra:
"Ơ này chồng, còn vé kìa!"
Lý Tống cầm lấy xem thử, lập tức cười tươi:
"Mẹ, mẹ nói là mua được vé là đi ngay đúng không?
"Con thấy, đây không phải ý trời, mà là bố nhớ mẹ quá rồi!
"Mẹ nhớ bố không? Nhớ thì về ngay thôi!"
Anh ấy lịch sự đưa vé cho mẹ chồng xem, bà ta xìu xuống như quả bóng xì hơi, rồi ngồi bệt xuống vali phát ra những tiếng "phụt phụt" như đang xì hơi.
Sau đó, Lý Tống rất biết điều, không hề hỏi tôi đã mua vé bằng cách nào.
Dù sao thì, một người đàn ông mà lại để lộ chuyện mình sợ mẹ đến mức không dám mua vé, cũng hơi khó coi.
Sự thật là, tôi đã lo liệu trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/me-chong-day-con-trai-toi-phai-khinh-thuong-phu-nu/6.html.]
Tối qua, sau khi nhận ra con gái có điều không ổn, tôi đã nói với Lý Tống rằng muốn đưa mẹ anh ấy về quê.
Khi anh ấy bảo để tối sẽ giành vé, tôi đã lường trước được.
Sáng sớm dậy đi vệ sinh, tôi lại tình cờ nghe thấy:
"Lý Tống, có phải Tô Dương bắt con đuổi mẹ đi không?"
"Không đâu mẹ, sao mẹ lại nghĩ thế?"
"Mẹ thấy con xem vé tàu về Lục Bàn Thủy rồi."
Lý Tống giấu vội điện thoại, ấp úng:
"Không phải đâu, con chỉ xem thử thôi.
"Mẹ hiếm khi lên chơi, sao con lại đuổi mẹ về được.
"Chỉ là mẹ đừng quá thiên vị Tiểu Nguyên, làm vậy Tiểu Vũ sẽ buồn."
Tôi không nghe tiếp, nhưng tôi biết chắc chắn anh ấy sẽ không mua vé cho bà ta.
Không chỉ không mua vé, mà còn không dám mở miệng đuổi bà ấy đi.
Điều nghiêm trọng hơn, là anh ấy vẫn nghĩ mẹ mình chỉ đơn thuần là thiên vị con trai.
Anh ấy không nhận ra:
Mẹ anh đã dạy Tiểu Nguyên coi thường phụ nữ.
Bà ta dạy thằng bé chửi chị mình là "đồ vô dụng", bắt con gái giặt quần lót cho con trai, dạy rằng con gái sinh ra là để hầu hạ đàn ông.
Bà ta đang thay đổi tận gốc tư tưởng của con trai tôi.
Nhưng Tiểu Nguyên trước đây không hề như vậy.
Vì tôi luôn dạy con trai rằng phải tôn trọng con gái, phải bảo vệ chị.
Vì chị cũng đang bảo vệ nó.
Thế mà chỉ trong ba tháng, mẹ chồng đã nhồi nhét tư tưởng trọng nam khinh nữ vào đầu thằng bé.
Dù tôi đã về nhà, nhưng nó vẫn mặc nhiên nghĩ rằng đàn ông mới có quyền sở hữu mọi thứ, còn phụ nữ chỉ là phế vật, không xứng đáng có gì cả.
Chỉ cần mẹ chồng còn ở lại đây một ngày, Tiểu Vũ sẽ tiếp tục bị chèn ép một ngày, Tiểu Nguyên sẽ bị đầu độc một ngày.
Nhà này sẽ còn loạn thêm một ngày.
Tôi không cho phép.
Thế là, tôi đã tự giành vé giúp bà ta.
Muốn đuổi người, luôn có cách.
May mắn thay, bà ta còn tự đ.â.m đầu vào họng s.ú.n.g của tôi.
Vì một cái điều khiển mà tát con gái tôi?
Bà không cút? Thế ai cút?
Hôm nay dù trời có sập, tôi cũng phải tiễn bà đi!