Khôi phục thị lực - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-04-19 17:48:23
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mắt tôi đỏ rực, cả người r!!un rẩ)(y, từng bước một tiến đến gần tủ bếp.

 

Đôi tay này l ạnh ng ắt, thậm chí đã bắt đầu chuyển xanh.

 

Nhìn thoáng qua đã biết đó không phải tay của người sống.

 

Mẹ tôi không phải mất tích, mà đã bị hại.

 

6

 

Cặp vợ chồng này đã giế”t chlết mẹ tôi và giấu xá c bà ấy ở đây.

Trà Sữa Tiên Sinh

 

Khoảnh khắc đó, phản ứng đầu tiên của tôi là phải chạy trốn.

 

Nhưng khi tôi quay đầu lại, tôi thấy người đàn ông đang mỉm cười bước tới từ phía đối diện.

 

Ánh mắt của hắn ta ban đầu dừng lại trên cánh tay lộ ra từ tủ bếp, rồi đột ngột nhìn chằm chằm vào tôi.

 

“Mạt Mạt, con đang làm gì ở đây thế? Mắt con đỏ quá, trông như vừa khóc vậy.”

 

Giọng nói của hắn đầy quan tâm, nhưng tôi rõ ràng thấy ông ta từ kệ để da&o bên cạnh, cầm lấy một con da o gọt hoa quả s ắc b én.

 

Người đàn ông cầm d!!ao tiến về phía tôi. 

 

Đột nhiên ông ta mạnh mẽ giơ d ao lên, đâ m thẳng về phía m—ắt tôi.

 

M ũi da o dừng lại chỉ cách mắt tôi một centimet.

 

Khoảnh khắc này, khá t vọn g sinh tồn trong tôi bùn g ph át mãnh liệt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ.

 

Tôi không thể để bị phát hiện là mình đã có thể nhìn thấy.

 

Thấy mắt tôi không hề chớp, giống như không thấy con d ao gọt hoa quả trước mặt, người đàn ông mới từ từ hạ da o xuống.

 

“Mạt Mạt, nghe mẹ con nói Kỷ Diên sắp đến. Bố sẽ làm món thịt kho mà cậu ấy thích nhất.”

 

Người đàn ông mỉm cười đặt d ao xuống, rồi tôi thấy ông ta mở tủ bếp.

 

Cái đầu của mẹ tôi cứ thế lăn ra ngoài. 

 

Nó lăn đến trước mặt tôi, đôi mắt l ồi ra nhìn chằm chằm vào tôi.

 

05

 

Tôi suýt thì đã hét lên.

 

Nhưng tôi vẫn phải giả vờ như không thấy gì, mỉm cười với người đàn ông.

 

“Vâng ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/khoi-phuc-thi-luc/chuong-6.html.]

 

Nhưng cảnh tượng tiếp theo càng khiến tôi hoảng sợ và phẫn nộ hơn.

 

Chỉ thấy người đàn ông kéo tủ ra, xá c của mẹ tôi cứ thế lăn ra ngoài.

 

Ông ta ôm lấy cái xá c, rồi ném nó lên bàn như ném một con vật đã ch ết.

 

“Bố vừa làm thịt được một con heo đen to lắm, tối nay Kỷ Diên sẽ có món ngon đây.”

 

Tôi nhìn chằm chằm vào người đàn ông. 

 

Ông ta nở một nụ cười đầy á c ý với tôi, rồi ông ta giơ con da o lên, sau đó đ âm nó xuống ngay lập tức. 

 

D ạ d ày tôi cuộn lên, cùng với nỗi buồn và tuy ệt vọ ng to lớn trào dâng.

 

Tôi muốn rời khỏi đây, nhưng bị người đàn ông chặn lại.

 

“Mạt Mạt, giúp bố một việc nhé. Thịt này hơi khó cắt, con giúp bố giữ một chút.”

 

Người đàn ông này thật đ iên rồ đến mức không tưởng tượng được, hoặc có lẽ, ông ta đang muốn thử phản ứng của tôi.

 

Tôi tuyệt đối không thể nào thản nhiên mà nhìn ông ta ph ân xá..c mẹ mình được.

 

“Bố, con hơi mệt rồi, con muốn về phòng nghỉ ngơi một chút.” Tôi điều chỉnh nh ịp th ở và mỉm cười nói.

 

“Vậy con cứ đi nghỉ đi, để đây bố xử lý là được rồi.” Người đàn ông cũng cười đáp.

 

Sau khi về phòng, tôi không thể kiềm chế được cảm xúc của mình nữa, bật khóc thành tiếng.

 

Người mẹ mà tôi hết lòng yêu thương đã ch ết, và tôi còn phải chứng kiến cảnh bà bị phâ::n x ác.

 

Rất có thể, bố tôi cũng đã gặp nạn.

 

Tôi hít một hơi thật sâu và gọi điện báo cảnh sát.

 

Tôi kể cho họ nghe về tình cảnh của mình và cho họ biết địa chỉ của biệt thự.

 

Cảnh sát bảo tôi khóa chặt cửa phòng, ở yên trong đó và đừng ra ngoài, họ nói sẽ đến trong vòng nửa giờ.

 

Sau khi cúp máy, tôi lập tức khóa trái cửa phòng.

 

Đột nhiên, điện thoại reo.

 

Là Kỷ Diên.

 

Kỷ Diên: “Mạt Mạt, em không sao chứ?”

 

“Em không sao.”

#trasuatiensinh 

Loading...