8
Sáu giờ sáng.
Tôi đột nhiên bị một hồi chuông điện thoại đánh thức.
Màn hình hiển thị một số lạ, vừa nghe máy đối phương đã mắng tôi một trận, nội dung vô cùng khó nghe.
Chưa đầy vài phút, lại có một cuộc gọi khác đến, vẫn là mở miệng ra mắng.
Đúng lúc tôi tức giận đến choáng váng đầu óc, tôi thấy một tin nhắn từ một đồng nghiệp có quan hệ khá tốt gửi đến.
"Lê Tương, mau xem hot search!"
Tôi mở trang nhất tin tức, không ngờ cái đầu tiên hiện ra lại là video tôi đánh Thẩm Tri Hạ ở bữa tiệc nhà họ Kỳ tối qua.
【Một cô gái họ Lê xông vào hiện trường bữa tiệc, hành hung nữ minh tinh nổi tiếng Thẩm Tri Hạ. Được biết, cô gái này vì ghen tị với Thẩm Tri Hạ, yêu đơn phương tổng giám đốc tập đoàn Kỳ thị mà không được, nên mới có hành động quá khích như vậy.】
Tôi tiếp tục xem xuống dưới, không hề bất ngờ, khu bình luận toàn là mắng tôi.
【Con đàn bà này bị bệnh à! Tổng giám đốc Kỳ và Tri Hạ mới là một đôi, cô ta yêu không được thì đi đánh người, đúng là đồ điên!】
【Tri Hạ bị bắt nạt, tức c.h.ế.t tôi rồi, con đàn bà này mau ra đường bị xe tông c.h.ế.t đi!】
【Có ai truy ra thông tin cá nhân của nó không? Tôi đi g.i.ế.c nó!】
【...】
Tôi còn lướt thấy Weibo của Thẩm Tri Hạ, vẫn là giọng điệu trà xanh giả tạo.
【Cảm ơn mọi người đã quan tâm, mặc dù tôi không hiểu tại sao cô ấy lại làm như vậy, nhưng tôi sẽ không kiện cô ấy.】
Khu bình luận lũ lượt khen Thẩm Tri Hạ tốt bụng, tiện thể mắng tôi thêm một trận.
Lọt vào top tìm kiếm nóng còn có Hách Đông Hải, anh ta ra sức bênh vực Thẩm Tri Hạ trong khu bình luận của cô ta, cuối cùng còn ác độc nói nhất định phải khiến tôi trả giá, bình luận này có hơn một triệu lượt thích.
Đồng nghiệp lại gửi một tin nhắn: 【Lê Tương, cậu mau trốn đi thôi, cái tên Tiểu Trương ở phòng nhân sự vẫn luôn không ưa cậu, đã tung địa chỉ nhà cậu lên mạng rồi, bọn này điên lắm, thật sự có thể gây c.h.ế.t người đấy!】
Tôi lập tức không ngồi yên được nữa, lúc này mới nhận ra hôm qua mình thật sự quá kích động.
Dù sao đó cũng là bữa tiệc công khai của nhà họ Kỳ, bị tôi làm náo loạn thành ra như vậy, tối qua hình như còn có không ít phóng viên.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn quyết định đi tìm một khách sạn để lánh nạn trước đã.
Không ngờ khi tôi đến khách sạn, lễ tân trực tiếp chĩa điện thoại vào mặt tôi quay trực tiếp, vẻ mặt giận dữ tột độ.
【Mọi người mau nhìn này! Đây chính là con điên đánh Thẩm Tri Hạ, nó hiện đang ở khách sạn của chúng tôi, địa chỉ là—】
Lại là fan cuồng không có não của Thẩm Tri Hạ.
Tôi lớn tiếng giải thích sự thật với cô ta: "Ngày hôm đó Thẩm Tri Hạ đánh tôi trước, tôi chỉ là trả lại thôi!"
Ai ngờ đối phương căn bản không nghe lọt tai: "Thẩm Tri Hạ sao có thể đánh người, nói dối cũng phải có căn cứ chứ!"
"Thật không biết bố mẹ kiểu gì mới nuôi dạy ra loại rác rưởi như cô!"
"Còn dám trừng mắt nhìn tôi! Cư dân mạng mau đến xem này! Con đàn bà này thật trơ trẽn, quyến rũ bạn trai của Thẩm Tri Hạ!"
"Đồ đĩ mặt dày!"
Cô ta mắng càng lúc càng khó nghe, người xung quanh tụ tập càng lúc càng đông.
Bây giờ tôi đang mang thai, không thể xung đột với người khác.
Tôi nghiến răng, nhẫn nhịn cơn giận rời khỏi khách sạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/doi-cha-khac-cho-con/chuong-6.html.]
Tôi không còn nơi nào để đi, đợi đến khi tôi mở điện thoại ra, mới phát hiện Chu Chỉ mà tôi quen tối qua đã gọi cho tôi mấy cuộc gọi thoại.
Nhưng người mà tôi luôn đặt ở chế độ ưu tiên, lại không gửi đến một tin nhắn nào.
Tôi lập tức xóa Kỳ Dụ, gọi lại cho Chu Chỉ, Chu Chỉ vừa bắt máy đã hỏi tôi đang ở đâu.
Tôi nói địa chỉ cho anh ta, anh ta rất nhanh đã lái xe đến đón.
Đợi đến khi tôi chui vào xe anh ta, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, không khỏi lộ ra nụ cười khổ sở.
"Cảm ơn anh, giáo sư Chu. Không ngờ tôi lại thảm hại đến vậy, nhà mình không dám ở, khách sạn cũng không ở được."
"Cứ gọi tôi là Chu Chỉ."
Chu Chỉ hỏi tôi toàn bộ sự việc.
Sau khi nghe xong, anh ta rất bình tĩnh phân tích: "Thẩm Tri Hạ dù sao cũng là nữ minh tinh đang nổi, có rất nhiều người hâm mộ, cô đương nhiên là trăm miệng cũng không thể bào chữa. Nhưng cô yên tâm, tôi sẽ giải quyết rắc rối này."
Tôi ngẩn người một chút, có chút bất ngờ nhìn anh ta: "Giáo sư Chu, tại sao anh lại giúp tôi?"
Còn một câu tôi không hỏi, tại sao anh ta lại chắc chắn rằng tôi vô tội?
Chu Chỉ đẩy gọng kính, nghiêng đầu nhìn tôi: "Lê Tương, xem ra cô thật sự quên tôi rồi."
Tôi nhìn anh ta với vẻ mặt ngơ ngác.
"Tôi là anh trai của Chu Tuyên."
Chu Tuyên...
Cái tên này khiến tim tôi đột nhiên nhói lên một cái.
Chu Tuyên là bạn thân nhất của tôi thời trung học.
Năm tốt nghiệp cấp ba, cô ấy đột ngột gặp tai nạn xe hơi và qua đời.
Tôi chưa bao giờ kể cho ai nghe về chuyện buồn này.
Nhưng mỗi năm vào ngày mười sáu tháng bảy âm lịch, tôi đều một mình đến mộ Chu Tuyên để tảo mộ cho cô ấy.
Cô gái hoạt bát đó là ký ức quý giá nhất của tôi.
Tôi thật sự không ngờ, Chu Chỉ lại là anh trai của Chu Tuyên.
Nhớ kỹ lại, Chu Tuyên quả thật có một người anh trai, là một học bá rất giỏi, đã đi du học từ rất sớm.
Năm cấp ba có một kỳ nghỉ hè, tôi đến nhà Chu Tuyên hình như còn gặp anh ấy một lần.
Nhưng chỉ có một lần đó thôi, không ngờ anh ấy lại có thể nhận ra tôi.
Chu Chỉ tiếp tục nói: "Những năm qua, mỗi năm vào ngày mười sáu tháng bảy, trước bia mộ của Chu Tuyên đều có một bó cúc họa mi, là cô đặt đúng không?"
Tôi khẽ ừ một tiếng.
Chu Tuyên thích nhất là cúc họa mi.
Giống như cô ấy vậy, tươi sáng rạng rỡ, lương thiện thuần khiết, mãi mãi vui tươi.
Vừa nhắc đến Chu Tuyên, tâm trạng tôi lập tức trở nên có chút nặng nề.
Chu Chỉ lại rất bình tĩnh: "Chuyện của em gái tôi đã qua rồi. Việc cấp bách bây giờ là giúp cô giải quyết rắc rối trước mắt."