Trước mặt cảnh sát, tôi lần lượt đặt các bằng chứng lên bàn.
Danh mục mua sắm đồ nội thất, chi tiết chi phí, hóa đơn thanh toán và tài khoản.
Video Đường Thời Dự cùng với công nhân dọn nhà đập phá đồ nội thất, mang đi.
Và, giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà đất.
Chủ sở hữu: tôi và Trình Vũ.
Tình trạng sở hữu: sở hữu chung.
Bằng chứng rõ ràng.
Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà đất màu đỏ này, lúc này đang âm thầm chế giễu sự ngu ngốc của cô ta.
Cảnh sát nhíu mày, hỏi Đường Thời Dự, “Cô đập phá đồ nội thất của người ta để làm gì?”
Đường Thời Dự cố gắng hết sức để biện minh.
Cô ta nói:” Căn nhà này là của tôi! Tôi đã dọn vào ở, tôi chính là chủ nhà, tôi không thích phong cách trang trí thì tôi đổi không được à?”
Tôi mặt không biểu cảm: “Có bằng chứng không? Xin hỏi tôi có ký hợp đồng tặng cho hay làm thủ tục chuyển nhượng cho cô không?”
Cảnh sát lại nhìn Đường Thời Dự.
“Đúng vậy, có bằng chứng không? Đừng khóc, phải đưa ra bằng chứng.”
Đường Thời Dự không nói được gì, chỉ lặp đi lặp lại rằng căn nhà là của cô ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/cuoi-trong-le-cuoi-khoc-giua-tan-hon-zpcl/9.html.]
Cảnh sát không chịu nổi nữa, “Nếu cô không giải thích được thì gọi người nhà đến giải thích, đây không phải chỗ để cô khóc.”
Đường Thời Dự gọi điện cho Trình Vũ.
Nửa tiếng sau, Trình Vũ mặt mày xanh xám xuất hiện ở cửa, vừa vào đã mắng như tát nước: “Cô điên rồi à! Hứa Yên! Mọi chuyện đã xong xuôi rồi, cô còn gây chuyện gì nữa?”
Cảnh sát tức giận quát: “Chú ý lời nói của anh.”
Tôi chớp mắt, nỗi uất ức trong lòng cuối cùng cũng được giải tỏa vào lúc này.
“Thưa cảnh sát, đây là nhà cưới của tôi, anh ta trong ngày cưới đã cặp với cô ấy, thậm chí còn đuổi tôi ra khỏi nhà, tự mình sống với cô ấy. Bây giờ làm hư hỏng đồ nội thất tôi trang trí, anh xem xử lý thế nào?”
Cảnh sát liếc qua danh sách, nói:
“Phạm tội cố ý phá hoại tài sản…”
“Phạm tội cố ý phá hoại tài sản, với giá trị từ 3.000 nhân dân tệ trở lên nhưng dưới 10.000 nhân dân tệ, có thể bị phạt tù từ 3 năm trở xuống, phạt lao động công ích hoặc phạt tiền. Nếu giá trị tài sản bị phá hoại đạt từ 10.000 nhân dân tệ trở lên, có thể bị phạt tù từ 3 năm đến 7 năm, hoặc nhiều hơn. Trường hợp của cô, tổn thất có thể không nhỏ.”
Tôi chỉ liệt kê một vài món đồ lớn, chưa tính chi tiết.
Nếu tính cả chi phí trang trí và một số đồ thủ công mỹ nghệ, có thể lên đến hàng trăm nghìn.
Điều đó có nghĩa là, tôi có thể khiến Đường Thời Dự vào tù.
Đường Thời Dự mặt mày tái mét.
Cô ta run rẩy toàn thân.
Trình Vũ đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, chỉ tay vào tôi và nói: “Quay lén cũng có thể tính là bằng chứng? Cô xâm phạm quyền riêng tư của người khác thì tính sao?”