Đúng rồi, qua nửa tháng nữa tôi là tôi sẽ trưởng thành.
Những người đàn ông trong làng đểu mong đợi ngày này.
Trong lúc tôi đang mải mê suy nghĩ, bên cạnh tôi lại vang lên âm thanh cãi vã.
Hóa ra cô Từ đang cãi nhau với đám phụ nữ đó.
“Đồ góa phụ hôi thối nhà cô, chạy đến chỗ chúng tôi chỉ chỉ chỏ chỏ, lời ra tiếng vào giả vờ làm người tốt gì chứ.”
“Bà cũng muốn làm cô gái sứ kiếm tiền nhưng không thể sinh được nên mới ghen tức mắng mỏ chúng tôi chứ gì!”
Người con dâu mang thai đó không đứng dậy nhưng mắng rất hăng.
Nghe thấy những lời này chọc đến điểm yếu của cô Từ, tôi vội kéo bà ấy đi.
Trên đường trở về, cô Từ nghiến răng nghiến lợi:
“Những kẻ nhẫn tâm này, đối xử với con mình như vậy, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!”
“Thật sự ước rằng trẻ con trong làng này đều chạy tới con đường núi nhỏ phía sau kia, đừng ở lại ngôi làng bẩn thỉu này nữa.”
Từ đó về sau, bà ấy không nói gì với những người đó nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hành động điên cuồng ngày càng tham lam của những người trong làng.
Tế đàn trong làng cứ cách vài tháng lại dựng nên, rất nhiều bé gái được làm thành cô gái sứ.
Tiếng khóc chói tai đó vọng lại rất lâu trong làng núi khép kín này.
Ba mẹ của những đứa bé đứng bên cạnh tế đàn, miệng cười ngoác đến mang tai.
Cứ thế, không bao lâu sau, làng chúng tôi bắt đầu xảy ra những chuyện kỳ quái.
7.
Sáng sớm, trong làng đã truyền ra một tin đồn.
Cô gái sứ trong nhà họ Ngô biến mất rồi!
Cả nhà họ tìm khắp làng, tìm mãi vẫn không thấy bóng dáng cô gái sứ đâu.
Ông Ngô ngồi trên đất khóc thảm thiết:
“Sao mãi không tìm thấy chứ, cháu trai tôi còn đang đợi lấy tiền để cứu mạng mà.”
Dân làng bên cạnh hóng chuyện nghe thế bèn cười nói:
“Có phải chỉ vì cháu trai của ông đâu, ông già biến thái này còn muốn dành tiền mua đêm đầu tiên của cô gái sứ sống cơ mà.”
Lão Ngô tức giận đến mức cởi giày ra, ném vào mặt người đàn ông vừa nói.
Sau khi cô gái sứ của nhà họ Ngô biến mất, những điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra thường xuyên ở làng chúng tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/index.php/co-gai-su/chuong-5.html.]
Vô số xác cá chet trôi nổi trong con mương phía sau làng, mùi tanh tanh lan đến mọi ngóc ngách.
Người bên ngoài bịt miệng, bịt mũi phàn nàn.
Những cánh đồng ngũ cốc ở làng chúng tôi khô héo hết, chuyển sang màu vàng chỉ sau một đêm.
Những con chim lần lượt rơi xuống từ trên trời, rơi xuống đất chet.
Điều kỳ lạ là, tôi luôn có thể nhìn thấy bóng dáng cô gái sứ nhà họ Ngô đi ngang qua những nơi đó.
Vụ thu hoạch năm nay gần như không còn, nhiều dân làng bắt đầu hoảng sợ.
Bọn họ mặc kệ tất cả, dần dần đặt hết kỳ vọng vào cô gái sứ.
Thậm chí có những cô bé đã lên năm lên sáu trong một số gia đình vẫn bị người thân ép lên tế đàn, làm thành cô gái sứ.
Mùi tanh khó tiêu tan nhiều ngày không chỉ xuất phát từ cá chet tôm thối.
Mà còn xuất phát từ dòng m.á.u tươi chảy trên dàn tế.
Những người già trong làng không thể ngồi yên nữa, họ luôn có cảm giác sợ hãi với những hiện tượng kỳ lạ xảy ra gần đây.
Lúc này, có người nhớ đến mẹ tôi.
“Hôm đó chị dâu Lý nói, cát vàng che trời ắt có tai họa. Liệu có liên quan đến chuyện này không?”
Một lời nói khơi dậy ngàn sóng gió.
Mọi người trong làng đến gặp mẹ tôi để tìm cách giải quyết.
Rốt cuộc, mùa vụ thất thu, tất cả cá và chim đều chet hết. Dù nói thế nào thì đây đều không phải một dấu hiệu tốt.
Mẹ tôi cầm chuỗi hạt đỏ trong tay, lạnh lùng liếc nhìn dân làng.
“Tôi đã nói từ lâu rồi, đây là hậu quả của việc không tuân theo luật trời.”
"Tuy nhiên, nếu muốn xoa dịu cơn thịnh nộ của trời đất, không phải không có cách.”
Mọi người nghe xong, không thấy mẹ tôi nói gì thêm thì trong lòng đã hiểu được ý bà ta.
Họ gom góp rất nhiều tiền bạc, nhét hết vào tay mẹ tôi.
”Cô gái sứ chúng tôi làm phải chờ mấy ngày nữa mới giao hàng được, nhưng mà những chuyện kỳ lạ trong làng ta nếu xảy ra thêm một ngày nữa thì không ai chịu nổi đâu.”
Mẹ tôi nghe vậy, sắc mặt vui vẻ hơn.
“Vậy thì mau đưa toàn bộ cô gái sứ trong làng tới đây đi, tôi sẽ cử hành nghi lễ cho làng.”
Dân làng nghe xong bèn đồng ý ngay.
Mỗi lần nghĩ tới cô gái sứ nhà họ Ngô mất tích, họ vẫn không khỏi lo lắng.
Tất cả những điều này là sự giận dữ trừng phạt của đất trời, hay chính là nỗi oán giận của con người đây?