Huỷ hôn thì huỷ thôi - 1

Cập nhật lúc: 2025-04-20 13:40:16
Lượt xem: 592

VỨT BỎ HÔN ƯỚC [full]

 

Tác giả: 有坑必填

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

Nhà họ Hoắc nhận nuôi một cô gái mồ côi.

 

Vừa đến đã hét vào mặt tôi: “Tôi không giống những người ngậm thìa vàng mà lớn lên như các người.”

 

Cô ta tự xưng mình thanh cao, làm mất lòng mọi người trong ngôi trường quý tộc.

 

Người đàn ông đã đính hôn với tôi, Hoắc Cảnh Sâm lại chất vấn tôi: “Tại sao em không chấp nhận được Nghệ Nhu, chúng ta huỷ hôn đi.”

 

Hắn cho rằng tôi không thể không có hắn, nhưng lại không biết rằng trong trò chơi hào môn trao đổi lợi ích này, khi hắn đứng về phía Bạch Nghệ Nhu thì hắn cũng đã bị loại rồi.

 

01

 

Trong bữa tiệc tối long trọng và thịnh soạn, tất cả mọi người ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, chỉ có một thiếu nữ mặc quần jean bạc màu và áo sơ mi, bị ngăn ở ngoài cửa. Bạch Nghệ Nhu nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Rõ ràng là tôi được mời, tại sao các người không cho tôi vào?”

 

Tôi ngăn người bảo vệ đang liên tục xin lỗi, liếc cô ta một cái: “Trong bữa tiệc sinh nhật của ông nội tôi, tất cả khách mời đều phải mặc lễ phục dạ hội, điều này đã viết rõ trên thiệp mời. Thế nào, nhà họ Hoắc nghèo đến mức ngay cả một bộ lễ phục tử tế cũng không mua nổi sao?”

 

Bạch Nghệ Nhu nghe vậy, sắc mặt tái nhợt, nước mắt sắp trào ra. Cô ta cắn môi nói: “Mặc dù tôi được nhà họ Hoắc nhận nuôi, nhưng tôi có tôn nghiêm của mình, tôi tuyệt đối sẽ không lấy một đồng một hào nào của nhà họ Hoắc. Còn cô, cô ỷ vào gia thế tốt, muốn sỉ nhục người ta như vậy sao?!”

 

Tôi mở miệng muốn biện minh thì trước cửa có một chiếc Cayenne dừng lại. Hoắc Cảnh Sâm như một vị thần từ trên trời rơi xuống, nắm lấy tay Bạch Nghệ Nhu.

 

Hắn lạnh lùng nhìn tôi: “Tôi biết mà, Thẩm Chỉ Ngưng, em sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để làm Nghệ Nhu nhục nhã! Không phải chỉ là một bữa tiệc rách nát thôi sao, nếu em coi thường Nghệ Nhu, vậy nhà họ Hoắc chúng tôi cũng không cần phải tham gia nữa!”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Bạch Nghệ Nhu nước mắt lưng tròng nhìn hắn: “Xin lỗi, là em làm cho nhà họ Hoắc mất mặt.”

 

Hoắc Cảnh Sâm vén một sợi tóc trên tai cô ta: “Em không cần xin lỗi, mặc dù em ăn mặc không đủ lộng lẫy, nhưng phẩm chất lại cao thượng, so với những người phụ nữ chỉ biết có hình thức mà không có nội dung tốt hơn biết bao nhiêu!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/huy-hon-thi-huy-thoi/1.html.]

Hai người nhìn nhau đắm đuối, thoải mái rời khỏi bữa tiệc. Khách khứa xung quanh mỗi người một biểu cảm nhìn nhau:

 

“Hoắc Cảnh Sâm đúng là không nể mặt Thẩm Chỉ Ngưng, hai người dù sao cũng đính hôn rồi.”

 

“Từ khi nhà họ Hoắc nhận nuôi cô gái kia, tâm trí Hoắc Cảnh Sâm đã không đặt lên người Thẩm Chỉ Ngưng nữa.”

 

“Chuyện này cũng bình thường thôi, dù sao thì Thẩm Chỉ Ngưng cũng nổi tiếng là cái bao cỏ, ngoại trừ khuôn mặt thì không có gì tốt, còn cô con nuôi nhà họ Hoắc kia nghe nói thông minh lanh lợi, ý chí kiên cường.”

 

“Chậc, mặc dù nhà họ Thẩm là người giàu nhất, nhưng chỉ có một cô con gái duy nhất là Thẩm Chỉ Ngưng, nếu bị Hoắc Cảnh Sâm từ hôn, nhà họ Thẩm sẽ rất khó khăn.”

 

“Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu, cho dù Hoắc Cảnh Sâm có không thích Thẩm Chỉ Ngưng đi nữa thì cậu ta cũng không thể không phân biệt được nặng nhẹ, huống hồ Thẩm Chỉ Ngưng yêu cậu ta như vậy, làm sao có thể từ hôn.”

 

Tôi nghe bọn họ xì xào bàn tán. Uống một ngụm rượu vang đỏ, chậm rãi nở nụ cười.

 

02

 

Tôi là con gái duy nhất của người giàu nhất gia tộc họ Thẩm.

 

Ba ngày trước, một ký ức đột nhiên hiện lên trong tâm trí tôi. Thì ra tôi chỉ là một nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết hào môn. Trong nguyên tác, tôi yêu Hoắc Cảnh Sâm muốn c.h.ế.t muốn sống, nhưng hắn lại yêu cô con nuôi Bạch Nghệ Nhu mà cha hắn nhận nuôi.

 

Vì ghen nên tôi đã chèn ép cô ta khắp nơi. Còn giận dữ quăng ra ba mươi triệu, ép cô rời khỏi Hoắc Cảnh Sâm. Bạch Nghệ Nhu vừa kêu gào “Nghèo nhưng không hèn” vừa nhận tiền của tôi ra nước ngoài du học.

 

Hai năm sau cô ta học xong trở về, khóc lóc kể lể tôi lấy tiền ép người, còn cô ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc làm như vậy vì lòng tự trọng của mình.

 

Hai người xoá bỏ hiềm khích lúc trước, hòa hảo như lúc ban đầu, quay đầu bắt đầu đối phó tôi. Cuối cùng hại tôi cửa nát nhà tan. Đại nghiệp to lớn của nhà họ Thẩm bị Hoắc Cảnh Sâm thu vào túi.

 

Trước khi tôi chết, Bạch Nghệ Nhu nhìn tôi cười cợt: “Cô chẳng qua là một kẻ ăn bám dựa vào gia thế tốt mà thôi! Còn nữa, cô không phải là đối thủ của tôi.”

 

Nghĩ đến câu này. Tôi quay đầu nói với ông nội: “Ông nội, Hoắc Cảnh Sâm vì cô con gái nuôi kia mà từ chối tham gia tiệc sinh nhật của ông, nhà họ Hoắc đang vả vào mặt nhà họ Thẩm chúng ta đó.”

 

Nụ cười thân thiện của ông nội đột nhiên trở nên lạnh lẽo: “Hừ, mấy ngày gần đây, nhà họ Hoắc nhờ cái thằng cha hồ đồ của con mà có được mấy dự án kiếm được không ít tiền, ông thấy là tự cao tự đại đến mức quên mất mình là ai rồi!”

 

 

Loading...