Hai Anh Chồng Từ Địa Phủ - Chương 23
Cập nhật lúc: 2025-04-28 03:35:54
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đây là không gây động tĩnh lớn sao?"
Bạch liếc nhìn Dương Lệ, cô chỉ cười làm mặt quỷ với anh mà không nói gì, dù sao cô cũng không muốn Bạch phải lo lắng hay gặp nguy hiểm gì lên quyết định dẫn người đến.
Dám động vào người của Huyết Phủ hội chính là tìm chết!
Dao Liên đã có người vào đưa ra, cô bị cho uống thuốc lên đến giờ vẫn chưa tỉnh, sau khi để Hắc kiểm tra qua thì kết luận đến sáng mai thuốc sẽ tự tan. Tuy nhiên trong đêm nay phải có người ở lại canh Dao Liên, tránh để cô dưới sự kích thích của thuốc mà làm việc gây nguy hiểm cho bản thân.
"Không có thuốc giải sao?" Dương Lệ nhíu mày hỏi.
Hắc lắc đầu, loại thuốc kích thích này được tổng hợp từ nhiều chất hoá học khác nhau, từ làm tê liệt thần kinh đến kích thích tâm trí, gây ảo giác...
"Muốn chế thuốc giải cũng được thôi nhưng sẽ mất thời gian á, dù sao cũng không nguy hiểm đến tính mạng cứ mang cô bé này về cho nằm ngủ một đêm đi"
Hắc đã nói vậy thì Dương Lệ cũng đồng ý, vừa hay tòa biệt thự của Lâm gia này đã trở thành vô chủ, cô quyết định biến nó thành tài sản của Huyết Phủ hội luôn. Để Dao Liên ngủ lại đây, Bạch tự nhiên muốn ở lại canh lên Dương Lệ đành quay về.
Nhưng cô không muốn về ngủ, vừa ra cổng đã lớn giọng nói: "Mọi người ai muốn đi chơi nào, tối nay chị bao!"
"Đại tỷ bao thì phải đi thôi"
"Em chị ơi"
"Mấy khi được đi cùng đại tỷ, tất cả cùng đi đi"
"Đúng đó, đêm nay cùng đại tỷ đại náo Tân Hải luôn!"
Đám thủ hạ liên tục nói, điều này làm Hắc và A Tà lo lắng vì giờ đã là mười hai giờ, đêm khuya rồi mà Dương Lệ vẫn muốn đi chơi nhỡ gặp nguy hiểm thì toang, hai người lập tức nhỏ giọng khuyên cô về ngủ.
Nhưng cô không muốn, leo lên xe một đàn em nói: "Hai người không muốn đi có thể về, lát chơi chán tôi sẽ tự về được"
"Anh Hắc đi cùng luôn đi, chả mấy khi đại tỷ có hứng đi chơi đêm á" Một đàn em thuyết phục.
Hắc và A Tà cuối cùng đồng ý đi theo, Dương Lệ khẽ cười lên tiếng: "Vậy tới New Century, đêm nay không say không về"
Cả đám người nổ máy vặn ga phóng đi, Dương Lệ ngồi sau xe mỉm cười cởi dây buộc tóc ném đi, cô để cho mái tóc mình tung bay theo làn gió lạnh của biển cả, ánh mắt hơi hiện lên vẻ lấp lánh như ngọc.
New Century là hệ thống bar, club lớn nhất Tân Hải, bên trong có một vũ trường với sức chứa hơn hai mươi ngàn người toạ lạc ở một hòn đảo nhân tạo nhỏ giữa biển. Đây chính là tụ điểm ăn chơi, đốt tiền cao cấp nhất của giới trẻ Tân Hải.
Ở đây không bao giờ thiếu những hội nhóm của các công tử, tiểu thư nhà giàu đến ăn chơi, bên ngoài New Century luôn là hàng dài siêu xe đỗ cực kì hoành tráng và xa hoa.
Nhưng hôm nay khác biệt, hai nhân viên bảo vệ lúc nay chân đã nhũn ra, một người thậm chí đứng không vững phải vịn vào đồng nghiệp mới miễn cưỡng không ngã xuống vì sốc.
Trước mặt họ là một...một băng nhóm, không, một quân đoàn mới đúng. Một quân đoàn hàng ngàn ngươi đang chậm rãi đi đến, ánh đèn xe máy chiếc rực sáng như ban ngày khiến cả nơi này chói hơn bao giờ hết.
Đã sớm có người gọi điện cho quản lý vì hai người bảo vệ đã bị doạ sợ, nhưng quản lý cũng không dám tiến đến, nhìn mầy ngàn người ở đây chẳng khác gì cơn sóng thần sẽ đập hơn thành mảnh vụn mất.
"Xin...xin chào quý khách, không biết quý khách đây là?"
Người quản lý nuốt nước bọt can đảm tiến lên, hắn thấy chiếc xe đi đầu lên nghĩ người thanh niên cầm lái là đứng đầu của đám người này. Nhưng hắn đã lầm, người thanh niên kia liếc mắt ra sau, quản lý cũng nhìn theo mới phát hiện ở sau có một cô gái nữa.
"Thật đẹp!" Người quản lý thầm nghĩ, cô gái này không chỉ đẹp mà trên người còn mang khí chất hơn người, một cô gái giữa hơn ngàn nam nhân thì đúng là hơn hẳn nữ nhân khác.
"Ngươi là quản lý ở đây sao?" Dương Lệ khẽ hỏi, đi xuống khỏi xe.
Người quản lý gật đầu, Dương Lệ rút ra tấm thẻ đen nhét vào túi áo hắn ta mỉm cười nói: "Đi sắp xếp đi"
Người quản lý cầm tầm thẻ nhìn qua thì hai mắt tí nhảy ra ngoài, làm ở đây bao nhiêu năm hắn lần đầu thấy thẻ đen có ánh xanh. Đây là nói cô gái trước mặt đến từ Thương Minh thành.
Thẻ đen do Thương Minh hội sản xuất chỉ có năm cái trên thế giới, người được sở hữu đầu tiên phải là một trong năm thế lực đứng đầu thành phố đó.
Một trong năm thế lực đứng đầu Thương Minh thành đương nhiên chính là ngũ đại gia tộc, nhưng Sở gia từ vài tuần trước đã bị diệt, thay vào đó là một cô gái lên thay, thế lực của cô gái đó đã trở thành cái tên nổi nhất thế giới ngầm lúc này.
Huyết Phủ hội!
"Cô...à không, xin hỏi quý khách tên Dương Lệ ạ?" Người quản lý hơi run run hỏi.
Dương Lệ gật đầu, tự hỏi sao người này lại run rẩy nhỉ, cô có làm gì hắn ta đâu mà sao nhìn cô như nhìn quỷ thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/hai-anh-chong-tu-dia-phu/chuong-23.html.]
"Mời cô Dương và các vị huynh đệ vào trong"
Người quản lý nhanh chóng chỉnh lại tinh thần mà cười tươi như hoa, đây là đại thần tài á, hơn hết là New Century được đón tiếp khách quý như này sẽ nâng cao danh tiếng của họ lên.
Dương Lệ đi vào, theo sau là Hắc, A Tà và những quỷ hồn trung cấp, cuối cùng mới đến những quỷ hồn cấp thấp kia.
Người quản lý vội vàng báo tin với người bên trong, ngay lập tức Dương Lệ được sắp xếp ở khu vip cao cấp nhất bên trong. Ở đây là chỗ chỉ dành cho những thành viên hàng đầu của New Century, có tiền cũng không chắc được ngồi.
"Cô Dương, tôi là chủ quản ở đây tên Mã Phong, nếu có gì yêu cầu xin cứ gọi tôi sẽ sắp xếp ngay ạ"
"Cũng không có gì tôi chỉ đến uống nước, xem múa hát mà thôi, mang cho tôi vài chai rượu với gọi hai em gái đến đây" Dương Lệ nói xong thì rút thẻ thanh toán trước hai triệu.
New Century chỉ nhận tiền đô, hai triệu này bằng một tháng doanh thủ của bọn họ. Mã Phong lập tức vâng dạ rồi chạy nhanh đi sắp xếp.
Dương Lệ yên lặng ngồi xem vũ công nhảy múa trên kia, nơi đây tiếng nhạc xập xình và ánh đèn mờ ảo vừa hay phù hợp với tâm trạng của cô. Mà tốc độ làm việc của Ma Phong thật nhanh, chỉ năm phút đã mang lên ba chai rượu đắt tiền và thêm hai cô gái xinh đẹp cho Dương Lệ.
"Qua đây" Cô khẽ nói.
Hai cô gái kia đi qua ngồi xuống, họ nghĩ thềm ở bàn này có khoảng mười vị công tử, ai cũng anh tuấn đẹp trai, lại mang vẻ lịch sự và trầm ổn quả thực hơn mấy gã nhà giàu vô lại kia. Điều này khiến hai cô gái lập tức có thiện cảm, một cô gái hơi ngả vào lòng Hắc muốn làm nũng anh.
"Khoan... khoan đã, mau ngồi dậy á" Hắc vội vàng đỡ cô gái kia dậy, hắn liếc nhìn Dương Lệ thì thấy cô không để tâm mới thở phào.
"Anh~ uống với em một chén này nhé" Cô gái kia rót hai chén rượu muốn giao môi với Hắc, vẻ xinh đẹp và quyến rũ lộ ra, đôi tay nhỏ nhắn như ngọc kia chạm lên n.g.ự.c hắn đẩy hắn hơi ngả về phía sau.
Mà cô gái còn lại cũng bị đám người A Vũ vây quanh, bình thường họ không có cơ hội gần con gái lên lúc này vô cùng hưng phấn.
"Này này, các người không để ý đại tỷ chút nào sao?" A Tà nhìn mấy thằng bạn bị hớp hồn mà có chút tức giận.
Nhưng Dương Lệ chỉ khẽ cười, rót một chén rượu uống cạn, cô không quan tâm đến việc hai cô gái kia quyến rũ bạn hay đàn em của mình mà chỉ lặng lẽ xem vũ công múa.
"Đại tỷ, chị không sao chứ?" A Tà nhận ra Dương Lệ khác bình thường, lo lắng hỏi.
"Đồ ngốc chị thì làm sao được" Dương Lệ gõ trán A Tà nói.
Hắn ôm đầu kêu đau, dáng vẻ như con nít bị bắt nạt khiến Dương Lệ bật cười. Mà lúc này đã có vài cô gái bị thu hút bởi vẻ đẹp trai của A Tà mà lại gần muốn rủ cậu đi nhảy.
"Cái này..." A Tà ngập ngừng, hắn thực ra cũng rất muốn đi chơi nhưng không thể để đại tỷ ở đây một mình á.
"Cứ đi chơi đi, tối nay không cần để ý đến chị" Dương Lệ nói.
Đại tỷ đã nói vậy thì A Tà cũng không tiện từ chối lời mời, hắn rời khỏi bàn đi sang một chỗ khác, dọc đường rất nhiều cô gái đã vây quanh hắn vì vẻ đẹp trai lãng tử của mình.
Mấy người khác cũng liên tục xin phép Dương Lệ đi chơi, cô đều đồng ý, hôm nay cô muốn mọi người thoải mái tự do mà vui chơi giải toả căng thẳng, bao ngày qua tranh đấu ở Thương Minh đã tạo ra áp lực đè nén bọn họ quá nhiều rồi.
"Hắc, cậu cũng đi chơi đi, không cần ở đây với tớ đâu"
Dương Lệ nhìn cậu bạn đang khổ sở ngăn cô gái tên Yên Vi thì ngạc nhiên, hắn không muốn đi đâu á, bây giờ mà đi nhất định bị cô gái này kéo vào đâu đó làm mấy việc người lớn cho mà xem.
"Đúng đó anh Hắc, chị Dương đã bảo vậy thì chúng ta ra ngoài kia đi" Yên Vi khẽ cười đứng dậy kéo tay Hắc, trong mắt hiện rõ sự mong chờ.
"Nhưng mà..." Hắc vẫn do dự, nhưng Yên Vi đã lên tiếng: "Chị Dương, cho anh ấy đi chơi với em nha"
Dương Lệ mỉm cười đồng ý, còn cười cười nói: "Cậu đừng có làm gì em nó đấy nhé, lát về mà không nguyên vẹn thì tớ không chịu trách nhiệm đâu"
"Hihi chị yêu yên tâm, em sẽ chăm sóc anh ấy thật tốt"
Yên Vi nói xong thì kéo tay Hắc đi, lần này hắn cũng không nói gì nữa mà đành đứng dậy đi theo, dù sao Dương Lệ cũng đã đồng ý rồi hắn sao từ chối được nữa.
Mắt thấy mọi người đi hết thì Dương Lệ lúc này mới thở dài, trong đôi mắt hơi ảm đảm hiện lên sự cô đơn, nhưng giây sau cô đã giấu chúng đi mà gọi Mã Phong tới.
"Dương cô nương có gì dặn dò ạ?"
"Tôi có thể đi dạo quanh đây không?"
"À được được, Dương cô nương cứ tự nhiên đi dạo xung quanh"
Mã Phong nhanh chóng gọi một cậu nhân viên trẻ tới dẫn đường cho Dương Lệ.