EM HỌ CÓ THAI, NHƯNG LÀ CON CỦA CHỒNG TÔI - 5

Cập nhật lúc: 2025-04-26 21:29:28
Lượt xem: 1,718

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực ra trong xe tôi có hai bản thỏa thuận ly hôn.

 

Chiếc xe mà Chương Minh muốn có, nằm trong bản thỏa thuận ly hôn thứ hai, tôi đã chuẩn bị sẵn.

 

Tuy nhiên tôi cần để anh ta cảm thấy chiếc xe đó là sự nhượng bộ và thỏa hiệp của tôi, là thứ anh ta khó khăn lắm mới có được.

 

Thời gian chờ ly hôn 30 ngày, có lẽ vì sợ tôi thay đổi quyết định, Hứa Nguyện rất kín đáo, chưa bao giờ xuất hiện trước mặt tôi, ngay cả trên WeChat cũng không thấy cô ta đăng gì.

 

Cô ta chỉ biết tôi đã ký thỏa thuận ly hôn, nhưng không biết Chương Minh gần như ra đi tay trắng. Chương Minh cũng không dám để cô ta biết.

 

Tình yêu mẹ dành cho tôi lúc này đã thể hiện rõ ràng, tôi không nghe điện thoại của mẹ, bà gửi tin nhắn cho tôi.

 

"Nếu không tìm được nhà, về nhà ở trước đi. Mẹ đã mua bộ chăn ga mới rồi, chăn được phơi mỗi ngày."

 

Chúng tôi có ba căn nhà đứng tên vợ chồng, mẹ tôi nghĩ tôi không thể lấy được căn nào.

 

Ngày tôi nhận được giấy chứng nhận ly hôn, Chương Minh đã trở lại dáng vẻ quân tử.

 

"Tiểu Như, không có con, em kiếm bao nhiêu tiền cũng vô ích." Giọng anh ta có chút lo lắng, như thể đang lo cho tôi.

 

"Những người kiếm không ra tiền mới nói kiếm bao nhiêu tiền cũng vô ích."

 

Chương Minh, "..."

 

Anh ta có vẻ như đã bị đánh bại.

 

Hứa Nguyện đứng ở cổng chờ anh ta, tay đặt lên bụng, vội vàng gọi anh ta là "chồng."

 

Cô ta bỗng nhiên có vẻ tự mãn, "Chị dâu, đồ đạc đã thu dọn xong chưa? Tối nay, em sẽ ngủ trong phòng chính. Nếu thấy đồ gì không liên quan, em sẽ vứt hết đấy."

 

Mỗi lần Hứa Nguyện đến nhà tôi, cô ta đều ngủ ở phòng khách, với bộ chăn ga kiểu nữ sinh, tôi đã mua riêng cho cô ta .

 

Nhưng cô ta không thích phòng khách, cô ta muốn ngủ trong phòng chính của tôi.

 

Chương Minh cảm thấy có lỗi, tránh ánh mắt của tôi, tôi biết anh ta sẽ trả lời Hứa Nguyện như thế nào.

 

"Tại sao tôi phải dọn dẹp đồ đạc?" Tôi cười như không cười.

 

"Chị đã ly hôn chính thức với Chương Minh rồi, còn không đi sao?" Hứa Nguyện sắc mặt trở nên lạnh lùng, "Đã cho chị một tháng để thuê nhà, chúng tôi đã hết lòng rồi."

 

"Chương Minh không nói cho cô sao? Anh ta chỉ có một chiếc xe thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/em-ho-co-thai-nhung-la-con-cua-chong-toi/5.html.]

Chương Minh đành phải nhắm mắt chịu đựng.

 

Hứa Nguyện sững sờ, không tin nhìn Chương Minh.

 

Cô ta vẫn còn trẻ, trong đầu chỉ toàn những điều lãng mạn.

 

"Chương Minh, anh điên rồi sao?"

 

"Anh không nỡ để chị dâu chịu chút khổ sao?"

 

"Anh đem toàn bộ tài sản cho cô ta , vậy còn tôi và con thì sao? Hai chúng tôi, trong lòng anh còn không bằng chị sao?"

 

Dưới sự chất vấn của Hứa Nguyện, Chương Minh khó khăn đáp lại, "Dù sao anh cũng là người có lỗi..."

 

"Bây giờ anh cảm thấy có lỗi với chị dâu à?" Hứa Nguyện bắt đầu khóc, "Vậy tôi trong lòng anh là gì?"

 

Cô ta lại tiếp tục khóc lóc với tôi, "Tiền mua nhà đều do Chương Minh kiếm được, tại sao chị lại lấy hết?"

 

Tôi đổ thêm dầu vào lửa, "Từ bao giờ tiền mua nhà lại là do Chương Minh kiếm được?"

 

"Chương Minh cộng với tiền thưởng cuối năm và những dự án tôi giúp anh ta làm về sản phẩm bổ sung, anh ta cả năm cũng chỉ kiếm được khoảng hai mươi vạn. Anh ta còn phải mua thiết bị chơi game, cập nhật thiết bị điện tử, và sưu tập giày thể thao phiên bản giới hạn, anh ta lấy đâu ra tiền mua nhà?"

 

Lúc này, em tôi đã quên cả việc khóc.

 

Hình ảnh của một người đàn ông trưởng thành, ổn định và giàu có trong lòng cô ta đã sụp đổ.

 

—-----

 

Mẹ tôi bảo tôi tham lam.

 

Bà lái xe điện, mất hơn một giờ đồng hồ để đến nhà tôi, biện hộ cho cháu gái cưng của mình.

 

"Ba căn nhà, không nói hai căn, ít nhất một căn cũng phải chia cho họ, sao lại tham lam như vậy? Em họ con cuối năm này sẽ sinh con, dì con chắc chắn phải đến chăm sóc cữ, nuôi con, sao lại để họ bốn người sống trong nhà thuê? Thật là không thể chấp nhận được!"

 

"Em họ con nhỏ hơn con mười tuổi, từ nhỏ đã thích theo sau con. Con cũng rất hiểu chuyện, chăm sóc em ấy như một người mẹ, hai người không khác gì chị em ruột.

 

Nếu đã là chị em ruột, đừng quá so đo, hòa thuận là vẫn là một gia đình."

 

Sau đó mẹ tôi khen tôi thông minh, tài giỏi, kiếm tiền giỏi, muốn nhà thì cứ mua.

 

"Bây giờ, coi như là quà gặp mặt cho con của em Hứa Nguyện."

 

Mẹ tôi đã chọn xong căn nhà, "Chọn căn nhà trong khu học khu Hương Duy Tự Kỷ, sau này con của em Hứa Nguyện đi học cũng tiện."

 

Loading...