Cười Trong Lễ Cưới, Khóc Giữa Tân Hôn - 5

Cập nhật lúc: 2025-04-27 03:14:40
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai video so sánh, Đường Thời Dự bị lật tẩy hoàn toàn.

Trong chốc lát, nhóm chat sôi sục, tin nhắn tới tấp.

Chủ nhà của Đường Thời Dự lên tiếng: “Cô quen biết trước không có nghĩa là có thể phá hoại hôn nhân của người khác. Tiểu Đường, tháng sau dọn đi nhé.”

“Đúng vậy, bây giờ người ta không còn giới hạn nữa sao?”

“Đồ không biết xấu hổ.”

Dưới đó, nhiều người đồng ý.

Nhà ở đây có vị trí tốt, không lo không có người thuê.

Chủ nhà của Đường Thời Dự mà tôi quen, trước đây từng ăn cơm chung.

Bà ấy nhắn tin riêng cho tôi: “Lúc đầu tôi nghĩ cô gái nhỏ, yếu đuối không dễ dàng, nên mới không thu nhiều tiền, không ngờ lại là loại biết rõ mà vẫn làm kẻ thứ ba, thật ngu ngốc.”

Khi tôi quay lại nhóm chat, phát hiện Đường Thời Dự đã bị đá khỏi nhóm.

Một lúc sau, Trình Vũ cũng chủ động rời nhóm

Chuyện sang tên nhà, Trình Vũ vẫn không có động tĩnh gì.

Anh ta cũng muốn kéo dài với tôi.

Có được có mất, tôi và Trình Vũ chia tay, kỳ nghỉ cưới cũng bị hủy.

Tháng này công ty cạnh tranh vị trí, tôi tập trung vào công việc, kết quả bất ngờ đạt hạng nhất.

Ngược lại còn được thăng chức tăng lương.

Đồng nghiệp nói tôi thất bại trong tình yêu, nhưng lại thành công trong sự nghiệp.

Tối đó, mọi người đòi tôi mời ăn uống.

9 rưỡi tan cuộc, tôi gặp Đường Thời Dự ở cửa KTV.

Cô ta mặc váy đen dây, trang điểm tinh tế, vừa tạm biệt bạn bè, liền chạy đến chặn tôi: “Chị, chúng ta nói chuyện chút đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/cuoi-trong-le-cuoi-khoc-giua-tan-hon-zpcl/5.html.]

“Tôi không có gì để nói với cô.”

Đường Thời Dự không quan tâm tôi nói gì, móc điện thoại ra gọi cho Trình Vũ:

“Anh yêu, anh không cần đến đón em, em tự về được.”

Nói xong, bộ dạng như thể anh ta yêu cô ta c.h.ế.t đi được, phải làm sao đây. Dù sao cũng tiện đường, tôi xách túi đi trước, cô ta đi sau lải nhải.

“Trước đây Trình Vũ hẹn hò với tôi, thực ra chị mới là kẻ thứ ba.”

Tôi đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn chằm chằm vào cô ta.

Thật không biết, đầu cô ta chứa bao nhiêu nước.

Đường Thời Dự thấy phản ứng của tôi, càng trở nên quá đáng.

“Đúng, dù hành động cướp hôn của tôi không vinh dự, nhưng làm sao được, tôi xấu xa mà, tôi thích Trình Vũ, tôi không thể nhường anh ấy! Đổi lại là chị, chị có chịu nhường không?”

Tại sao tôi phải đặt mình vào vị trí của một đống phân để suy nghĩ?

“Hai người quen nhau tốt như vậy, tại sao lại chia tay?”

“Mẹ tôi không cho phép, tôi vừa đậu vào cao học, phải tập trung vào việc học. Nhà Trình là gia đình có học, nếu tôi muốn lấy anh ấy, chị có phần sao? Bác Trình và dì Trình chắc chắn thích tôi hơn.”

Tôi vẫn nhìn cô ta, không nói gì.

“Giờ đã ở bên nhau rồi, sao anh ta vẫn chưa cưới cô?”

Đường Thời Dự ngừng lại, như bị chạm vào nỗi đau, mặt không biểu cảm giơ ngón tay không đeo nhẫn ra.

“Anh ấy đã cầu hôn tôi rồi, tối hôm đó anh ấy đã cầu hôn, còn hứa sẽ hủy hôn với chị.”

Nhìn chiếc nhẫn không thấy kim cương đâu, tôi suýt nữa bật cười.

Trình Vũ chỉ là một nhân viên làm công bình thường, lương tháng hơn mười triệu, trừ đi chi phí sinh hoạt và tiền điện nước, anh ta không dư dả gì.

Không giống như khi chúng tôi cưới, là do nhà họ Trình chi tiền, đồ cưới, nhẫn kim cương, mọi thứ đều đầy đủ.

Dù bây giờ tôi đã trả lại tất cả.

Loading...