BẠN CÙNG PHÒNG THÍCH TỎ VẺ THANH CAO. - CHƯƠNG 5

Cập nhật lúc: 2025-04-29 14:29:46
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật đáng giá khi tất cả những lời lẽ hoa mỹ mà chúng tôi thiết kế đều có ích.

 

Tống Song mặt lạnh như tiền nói: "Chẳng trách cô ấy vội vã nộp học phí cho trường. Thì ra là không muốn nợ tiền anh Giang... Dù sao trường cũng do tập đoàn Giang đầu tư mà."

 

Giang Dã nghe xong, nhắm mắt lại.

 

Nước mắt chảy dài từ khóe mắt anh ta.

 

Cái bộ dạng thâm tình đó, không quay lại cũng thật đáng tiếc.

 

5.

 

Cố Hương Hương cũng rơi nước mắt.

 

Không biết là vì cô ta cảm động trước bản thân mình hay là vì bản tính cao quý ghét tiền của cô ta cuối cùng cũng được Giang Dã công nhận.

 

"Vậy thì, anh Giang, anh đã trả tiền viện phí cho Hương Hương chưa? Vậy thì cô ấy... có thể không thực sự muốn nhận..."

 

"Giang thiếu gia, nhìn kìa, Hương Hương đang khóc. Cô ấy tức giận à?"

 

"Có lẽ cô ấy giận vì anh lại tốn tiền cho cô ấy nữa rồi, ah..."

 

Cố Hương Hương dừng lại và mở to mắt.

 

Nước mắt tuôn rơi.

 

Ba chúng tôi tiếp tục nói chuyện với nhau.

Con Cá Bơi Dưới Đáy Đại Dương

 

"Anh Giang, tôi nghĩ anh nên ngừng trả tiền viện phí cho Hương Hương."

 

"Nếu không thì Hương Hương sẽ hận anh suốt đời."

 

"Người cuối cùng mà cô ấy không muốn nợ trên thế giới này chính là anh."

 

Cố Hương Hương kinh hãi lắc đầu.

 

Chúng tôi tiếp tục "giải thích" cho cô ấy.

 

"Anh Giang, Hương Hương đã lắc đầu rồi. Lắc đầu tức là không! Cô ấy không muốn tiền viện phí của anh."

 

"Hương Hương, nói cho chúng tớ biết, cậu có muốn về nhà không?"

 

Cố Hương Hương không phản ứng ngay.

 

Đầu cô ta lắc như lắc lục lạc.

 

Chúng tôi đã nỗ lực để giành chiến thắng.

 

"Anh Giang, Hương Hương lại lắc đầu, xem ra cô ấy vẫn không muốn ở lại bệnh viện, muốn về nhà!"

 

"Mặc dù cha của Hương Hương đang bệnh nặng nằm liệt giường, mẹ của Hương Hương chỉ là người giúp việc, anh trai của Tường Hương vẫn đang cố gắng kiếm đủ sính lễ để cầu hôn bạn gái, nhưng Hương Hương vẫn luôn là một cô gái ngoan!"

 

"Cô ấy chưa bao giờ coi thường cha mẹ và anh trai. Cô ấy luôn dùng tính cách cao quý của mình để chiếu sáng gia đình. Ngay cả khi cô ấy sa sút, cô ấy cũng không bao giờ xin tiền anh. Cô ấy không phải là người ham vật chất. Anh Giang, tôi nghĩ anh nên ngừng làm khó cô ấy đi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/ban-cung-phong-thich-to-ve-thanh-cao/chuong-5.html.]

Cố Hương Hương phản ứng lại, gật đầu nhanh chóng, muốn phản bác lại lời chúng tôi nói.

 

Chúng tôi chỉ vào Cố Hương Hương, cô ta gật đầu và nói: "Anh Giang, anh thấy đấy, Hương Hương thực sự đồng ý với những gì chúng tôi nói!"

 

Giang Dã mím môi.

 

Một khuôn mặt đẹp trai trông đặc biệt buồn bã.

 

"Tôi phải trở nên trắng tay thì anh mới chấp nhận lòng tốt của tôi sao?"

 

Lúc này, Cố Hương Hương không biết nên gật đầu hay lắc đầu.

 

Khi đôi mắt ấy nhìn chúng tôi, chúng tràn đầy sự căm ghét.

 

Chúng tôi thở dài và nói:

 

"Chúng tôi đã từng khuyên nhủ Hương Hương đừng luôn từ chối lòng tốt của anh Giang đối với cô ấy, cũng đừng luôn từ chối tiền của anh Giang, nhưng Hương Hương luôn nói rằng cô ấy không muốn bị coi thường. Số tiền đó không phải do chính anh Giang kiếm được, mà là từ Tập đoàn Giang. Cô ấy còn nói rằng nếu anh Giang có thể tự tìm việc và tự kiếm tiền, cô ấy vẫn sẽ đồng ý nhận."

 

Mắt của Giang Dã đỏ hoe.

 

"Vậy thì tôi từ bỏ quyền thừa kế của mình với tập đoàn Giang thị, như vậy có được không?”

 

"Anh sẽ đi làm, anh sẽ làm một số việc, anh sẽ kiếm tiền để lo viện phí cho em, như vậy được không?”

 

"Hương Hương... ah tin rằng em không coi trọng tiền bạc. Anh tin điều đó, thực sự tin điều đó! Anh yêu em, Hương Hương!"

 

Có lẽ Cố Hương Hương cũng không nói nên lời.

 

Cô chỉ nhìn anh chằm chằm một lúc lâu mà không có phản ứng gì.

 

Bạn lớp trưởng đứng sang một bên, cũng sửng sốt. Có lẽ cậu không hiểu chúng tôi đang múa may quay cuồng cái gì.

 

Rốt cuộc thì.

 

Sau đó ba chúng tôi đã biểu diễn rất nhiều trò.

 

Giang Dã và Cố Hương Hương ôm chặt lấy nhau đầy tình cảm.

 

Giang Dã cho biết anh sẽ không bận tâm nếu Cố Hương Hương bị sỉ nhục vì sảy thai.

 

Cũng cho biết anh taquyết tâm sống một cuộc sống bình thường với Cố Hương Hương.

 

Cuối cùng, anh nói rằng anh và Cố Hương Hương sẽ hạnh phúc suốt đời.

 

Ba chúng tôi, bao gồm cả lớp trưởng, cũng gửi lời chúc phúc đến họ.

 

Chỉ có Cố Hương Hương là không nói được, không thể cử động tay chân... lại bị cái ôm thô bạo của Giang dã xé rách, khiến vết thương trở nên đau đớn, khuôn mặt trở nên vô cùng kinh khủng.

 

Cho đến khi chúng tôi rời khỏi phòng bệnh cùng với lớp trưởng.

 

Bên ngoài cửa phòng bệnh, em trai của Giang Dã là Giang Nguyên và rất nhiều người nhà họ Giang đều có mặt ở đó.

 

Mọi người trong gia tộc họ Giang đều nhíu mày.

 

Trong mắt bọn họ chủ yếu là sự khinh thường và ghê tởm.

Loading...