Bác sĩ và oan gia của anh ấy - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-05-01 07:43:59
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee hoặc Tiktok để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Việc mở khoá chương chỉ thực hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Họ nhìn tập hồ sơ trên bàn, nhìn nhau. Bằng chứng đã rõ ràng, con đường phía trước... cũng đầy chông gai.
- Công bố.
Hạ Vy lên tiếng trước, giọng cô dứt khoát. Đình Phong không ngạc nhiên.
- Ngay bây giờ? Cô biết làm vậy nguy hiểm thế nào không?
- Tôi biết. Nhưng nếu không làm bây giờ, liệu sẽ có bao nhiêu người khác trở thành nạn nhân của bọn chúng? Bao nhiêu hồ sơ bệnh án sẽ bị làm giả? Bao nhiêu 'biến chứng' sẽ được 'tạo ra'?
Cô nhìn thẳng vào mắt anh, ánh mắt kiên định như ngọn lửa.
- Tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội này. Chúng ta có bằng chứng, có sự phối hợp. Đây là lúc tốt nhất.
Đình Phong im lặng một lát, suy nghĩ. Anh nhìn vẻ mặt cô, thấy sự quyết tâm không lay chuyển. Vỏ bọc 'mỏ hỗn' hay bất cần dường như tan biến, chỉ còn lại sự lo lắng và... ngưỡng mộ ngầm?
- Được. Công bố. Nhưng theo cách của chúng ta. Và... chúng ta phải làm cùng nhau.
Anh nói, giọng trầm và chắc chắn.
Kế hoạch được vạch ra nhanh chóng, dựa trên thế mạnh của từng người. Hạ Vy sẽ chuẩn bị một bài báo 'đinh', tổng hợp tất cả bằng chứng. Đình Phong sẽ sử dụng mối quan hệ và kiến thức y khoa để đảm bảo bằng chứng chuyên môn không thể bị bẻ cong. Họ sẽ hẹn gặp trực tiếp kẻ cầm đầu – Giám đốc bệnh viện X – tại một địa điểm công cộng, dưới danh nghĩa 'thương lượng', đồng thời Hạ Vy sẽ bí mật 'phát sóng' trực tiếp hoặc gửi trước một phần bằng chứng cho một đồng nghiệp đáng tin cậy.
Sáng hôm sau, cả hai chuẩn bị cho cuộc đối đầu. Không khí trong căn hộ căng như dây đàn.
- Cô chắc chắn muốn làm chuyện này không? Có thể rút lui bất cứ lúc nào.
Đình Phong hỏi Hạ Vy khi cô đang kiểm tra lại chiếc điện thoại sẽ dùng để ghi âm và quay video.
Hạ Vy ngẩng đầu lên, cười nhạt.
- Anh sợ à, bác sĩ Đình?
- Tôi không sợ. Tôi chỉ không muốn cô tự đẩy mình vào chỗ chết.
- Anh đi cùng tôi cơ mà.
Cô đáp, trong câu nói không có chút mỉa mai, chỉ có sự tin tưởng. Đình Phong nhìn cô, khóe môi anh khẽ cong lên.
- Phải. Tôi đi cùng cô. Nên... cố gắng đừng để tôi phải 'phẫu thuật cấp cứu' cho cô ngay tại trận nhé. Tay chân vụng về vừa thôi.
Anh lại 'mỏ hỗn' một câu, nhưng giọng điệu lại pha chút gì đó... lo lắng và trêu chọc. Hạ Vy lườm anh, nhưng không đáp trả gay gắt như mọi khi.
- Anh cũng vậy. Cái miệng của anh... cẩn thận có ngày bị người ta 'khâu' lại đấy.
Địa điểm hẹn là một nhà hàng sang trọng vắng vẻ. Giám đốc bệnh viện X – một gã đàn ông trung niên béo ú, ánh mắt gian xảo – ngồi đợi sẵn. Đình Phong và Hạ Vy bước vào, giữ vẻ mặt bình tĩnh.
- Chào Giám đốc Tạ. Không ngờ ông lại 'chịu' gặp chúng tôi.
Đình Phong mở lời trước, giọng điệu lịch sự nhưng ẩn chứa gai nhọn.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
- Bác sĩ Đình Phong, nhà báo Hạ Vy. Hai vị 'vợ chồng' đây quả là gan dạ. Dám 'động' vào chuyện của tôi.
Gã Giám đốc cười khẩy.
- Chuyện của ông? Chúng tôi chỉ muốn 'làm rõ' về một vài trường hợp bệnh nhân cũ thôi mà.
Hạ Vy nói, đặt túi xách lên bàn, trong đó có chiếc điện thoại đang ghi hình và phát trực tiếp đến một kênh bảo mật.
- À, cả cái này nữa.
Đình Phong đẩy tập hồ sơ về phía gã Giám đốc.
- Vài điểm bất thường trong hồ sơ bệnh án của bệnh nhân L.T.N. Tôi nghĩ ông nên xem qua. Với cả...
Anh nói tiếp, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào gã.
- ... Vụ chuyển tiền trị giá X tỷ vào tài khoản bác sĩ phẫu thuật chính cách đây ba tháng. Khá trùng hợp nhỉ?
Nụ cười trên mặt gã Giám đốc tắt ngấm. Ánh mắt gã trở nên hung ác.
- Hai người... đang đùa với lửa đấy.
- Lửa? Chúng tôi chỉ đang làm việc của mình thôi. Anh là 'chữa bệnh cứu người', tôi là 'phơi bày sự thật'. Rất chuyên nghiệp.
Hạ Vy đáp, giọng cô sắc bén.
Gã Giám đốc đập tay xuống bàn.
- Câm miệng! Mày nghĩ có mỗi cái bằng chứng vớ vẩn đó là làm được gì tao sao? Ở đây... không ai nghe thấy mày đâu!
Hắn ra hiệu. Hai tên vệ sĩ bất ngờ xông ra từ phía sau tấm bình phong, lao về phía họ.
Tình huống xảy ra quá nhanh. Đình Phong phản ứng ngay lập tức, kéo Hạ Vy đứng dậy, che chắn cho cô.
- Chạy đi!
Anh hét lên.
Hạ Vy không do dự, cô biết cô không có sức chiến đấu. Cô lao về phía cửa ra vào, tay nắm chặt chiếc túi xách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/bac-si-va-oan-gia-cua-anh-ay/chuong-5.html.]
Hai tên vệ sĩ lao tới Đình Phong. Anh lùi lại, cố gắng tránh đòn. Anh không phải là dân chiến đấu, nhưng phản xạ của một bác sĩ phẫu thuật được rèn luyện rất nhanh nhẹn và chính xác. Anh né tránh, đỡ đòn bằng cánh tay bị thương đêm qua, cố gắng câu giờ.
- Ngu ngốc! Mày nghĩ mày là anh hùng sao?!
Một tên hét lên, vung nắm đ.ấ.m về phía Đình Phong.
Đình Phong né người, đồng thời dùng cái 'mỏ hỗn' của mình.
- Anh hùng thì không biết, nhưng ít ra không hèn hạ như các người, chỉ biết đánh lén người khác! Các người có biết các người đang làm cái quái gì không? Đây không phải là khu ổ chuột của các người đâu!
Anh nói nhanh, cố gắng làm phân tán sự chú ý của bọn chúng.
Trong lúc đó, Hạ Vy đã chạy đến cửa. Nhưng cửa đã bị khóa từ bên ngoài! Cô tuyệt vọng nhìn ra ngoài, thấy vài tên khác đang đứng gác. Họ đã bị gài bẫy hoàn toàn.
Quay lại, cô thấy Đình Phong đang bị dồn vào góc. Một tên vệ sĩ rút ra một con d.a.o nhỏ. Tim Hạ Vy như ngừng đập.
- Đừng động vào anh ấy!
Cô hét lên, chạy về phía họ.
Đúng lúc đó, Đình Phong nắm lấy cánh tay của tên cầm dao, bẻ mạnh vào khớp cổ tay theo một góc rất hiểm. Tên đó kêu lên một tiếng đau đớn, con d.a.o rơi xuống. Đình Phong đẩy mạnh hắn ra. Hắn ta ôm tay quằn quại.
- Cái khớp cổ tay này... trật rồi. Cẩn thận không thì phế đấy.
Đình Phong nói, vẻ mặt lạnh như băng. Đó là kỹ năng y khoa được dùng để chiến đấu.
Nhưng tên còn lại đã kịp lao đến, vật Đình Phong xuống sàn. Hai tên còn lại (tên bị trật tay và tên còn lại từ ngoài vào) cũng lao vào khống chế anh.
Hạ Vy nhìn cảnh đó, mắt đỏ hoe. Cô không thể chạy thoát, cũng không thể đánh lại. Cô làm được gì đây?
Ánh mắt cô chợt dừng lại ở chiếc túi xách. Chiếc điện thoại! Nó vẫn đang ghi hình!
Cô hít một hơi thật sâu, lấy hết dũng khí. Cô bước tới trước mặt gã Giám đốc đang đắc thắng nhìn Đình Phong bị khống chế.
- Ông nghĩ ông thắng rồi à?
Giọng cô run run, nhưng ánh mắt vẫn kiên định.
Gã Giám đốc cười khẩy.
- Mày còn làm gì được nữa? Bằng chứng của mày sẽ bị xóa. Cái mạng 'chồng hờ' của mày sắp gặp nguy rồi đấy!
- Bằng chứng có thể xóa, mạng người có thể đe dọa... nhưng sự thật thì không bao giờ biến mất được đâu, Giám đốc Tạ!
Hạ Vy nói, tay rút mạnh chiếc điện thoại ra khỏi túi.
- Và cả sự thật này nữa! Ông nói không ai nghe thấy sao? Vậy để tôi cho cả thành phố này nghe thấy giọng nói thật của ông!
Cô ấn nút, đoạn video từ lúc bắt đầu cuộc nói chuyện được phát lên. Giọng nói trơ trẽn của gã Giám đốc, những lời đe dọa, và cả hình ảnh Đình Phong đang bị khống chế... tất cả đều được truyền đi qua kênh phát trực tiếp mà cô đã chuẩn bị từ trước!
- Mày... Mày làm cái quái gì vậy?! Tắt nó đi!
Gã Giám đốc tái mặt, lao về phía cô.
Đình Phong đang bị giữ chặt, thấy Hạ Vy hành động, anh dùng hết sức lực vùng vẫy.
- Hạ Vy! Chạy đi!
Hai tên vệ sĩ càng siết chặt anh hơn. Đình Phong cắn răng chịu đựng, ánh mắt anh đầy lo lắng nhìn cô.
Hạ Vy không chạy. Cô đứng đó, giữ chặt điện thoại.
- Ông Tạ, tất cả đang được phát trực tiếp. Cả lời đe dọa và hành động tấn công này nữa. Chắc sẽ có nhiều người quan tâm lắm đấy. Bệnh viện X của ông, cái tên của ông... sẽ nổi tiếng lắm đây!
Cô dùng chính kỹ năng 'vạch trần' sắc bén của nhà báo để phản công, giữa lúc nguy hiểm cận kề.
Gã Giám đốc Tạ hoảng loạn. Hắn không ngờ cô nhà báo trẻ này lại có nước đi điên rồ và táo bạo như vậy. Hắn phân vân, nên bắt cô trước, hay nên ngăn cái điện thoại c.h.ế.t tiệt kia?
Đúng lúc đó, tiếng còi cảnh sát vang lên từ bên ngoài. Cảnh sát đã nhận được tín hiệu từ đồng nghiệp của Hạ Vy hoặc từ chính kênh phát trực tiếp. Cửa chính bật mở.
- Cảnh sát đây! Tất cả dừng lại!
Bọn vệ sĩ và gã Giám đốc Tạ sững sờ. Kế hoạch hoàn hảo của hắn đã bị phá sản bởi một cô nhà báo và một bác sĩ.
Cảnh sát xông vào. Cuộc đối đầu kết thúc nhanh chóng. Kẻ xấu bị khống chế. Vụ án lừa đảo y tế đã được phơi bày ra ánh sáng.
Đình Phong được thả ra. Anh lao đến bên Hạ Vy, ôm chầm lấy cô, bất chấp ánh mắt của mọi người xung quanh.
- Cô không sao chứ? Cô có bị thương ở đâu không?
Anh kiểm tra cô, giọng nói run run. Hạ Vy dựa vào lòng anh, vẫn còn run.
- Tôi... tôi không sao. Còn anh? Vai anh...
Cô nhìn vết thương ở vai anh đang rỉ máu.
- Không sao. Chỉ là vết xước nhỏ.
Anh đáp, nhưng ôm cô chặt hơn.
Họ đứng giữa hiện trường hỗn độn, cảnh sát đang làm việc. Kiệt sức, bầm dập một chút, nhưng an toàn. Họ nhìn nhau, không cần lời nói nào. Ánh mắt họ chạm nhau, thấy trong đó sự lo lắng tột độ vừa trải qua, và một cảm xúc mạnh mẽ, chân thật chưa từng có. Bản hợp đồng hôn nhân... dường như đã bị lãng quên từ lâu rồi. Giờ đây, chỉ còn lại trái tim.